“Lý An Tĩnh yêu Trương Gia Vũ như chuột yêu gạo.”
“Lý An Tĩnh yêu Trương Gia Vũ như chuột yêu gạo.”
Châu Kiệt Thụy vừa chạy vừa hét, mấy người con trai bên cạnh cậu ta cũng hò hát theo. Thậm chí còn biên một bài vè thuận miệng, thấy tôi và Trương Gia Vũ ra đến thì gân cổ hát, cười hihi haha không ngừng.
“Bạn cùng bàn, xin lỗi, đều là do mình liên lụy cậu.” Trương Gia Vũ mặt áy náy.
Tôi phóng khoáng khoát khoát tay: “Ui chà, đừng nói vậy, mấy người đó rảnh rỗi quá thôi, cậu đừng để tâm.”
Mắt Trương Gia Vũ mở to: “Chúng ta vẫn là bạn tốt sao?”
“Đương nhiên rồi.”
Châu Kiệt Thụy cùng đám bạn vẫn kêu gào như ruồi bọ kêu vo ve, không thể vứt đi được.
Dưới gốc cây hòe, cậu tôi dựa vào xe máy vẫy tay với tôi, Châu Kiệt Thụy vừa nhìn thấy cậu tôi thì nín bặt.
Sau khi tách với Trương Gia Vũ, tôi đi đến trước mặt cậu, tò mò hỏi: “Sao cậu lại đến nữa?”
Cậu ngồi xổm xuống véo véo mặt tôi: “Con bé này, sao lại nói thế, không lẽ con ghét cậu à?”
Tôi vội lắc đầu: “Đâu có ghét cậu, nhưng mà con định về nhà với bạn.”
Cậu như suy tư gì à lên một tiếng, nhìn Trương Gia Vũ cách đó không xa, sau đó nói làm tôi cực kỳ kinh ngạc: “Là vì cậu nam sinh tên Trương Gia Vũ đó sao?”
“Sao cậu biết tên bạn ấy?”
Cậu cười: “Con nhắc cậu ấy suốt mà.”
Mặt tôi nóng bừng: “Có à?”
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653825/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.