Sau khi nhà Lâm Lỗi từ Quảng Đông về thì Lâm Lam ngoan ngoãn đi học, cô không bap giờ đề cập lại chuyện bỏ học. Mà bà Lưu Xảo Ca lại tiếp tục vùi đầu vào tiệm mạt chược, tiếp tục cười nói vui vẻ; Lâm Lỗi đáng thương lại khôi phục cuộc sống ăn mì gói thê thảm, cô lấy tiền ăn bà Lưu đưa cho mua một khối rubik mới, một quyển sách dạy nấu ăn, lúc ở nhà một mình thì vào bếp học nấu ăn.
Thời tiết nóng bức, nhiều bạn học chọn cách chợp mắt trong lớp, nhưng trong lớp luôn có vài người không thể ngủ và họ không ngủ được thì cũng không muốn người khác ngủ.
Vương Viện bắt đầu tết tóc cho Ngưu Thụy khi cô ấy ngủ trưa, kẹp những chiếc kẹp tóc sặc sỡ lên đầu cô ấy. Cậu bạn cùng bàn Dương Phàm còn quá đáng hơn, lấy bút lông từ lớp vẽ, vẽ biểu tượng con hổ đỏ lên mặt Dương Phàm, thêm hai bộ ria mép cho cô ấy, không biết khi Dương Phàm ngủ dậy sẽ tức giận đến mức nào.
Ông vua tinh quái Châu Kiệt Thụy cầm ca nước lạnh trên tay, cậu ta ghét nhất ngủ trưa, cậu ta thấy trường học không nên có quy định ngủ trưa quái đản như vậy, trong lúc vui vẻ nên ra ngoài chơi game, đùa giỡn, đá bóng, làm mọi thứ khiến người ta thấy vui.
“Tĩnh Tĩnh, tui nghe nói mẹ bà mang thai.” Châu Kiệt Thụy lén gỡ một bên tai nghe của tôi, ghé vào tai tôi nói nhỏ.
Tôi giật mình ngồi dậy, cất máy vào ngăn kéo, sau đó mở đại một quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653819/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.