Lần này tôi thực sự phải ra đi.
Vi Vi vừa khóc vừa giúp tôi thu dọn hành lý, cô nhét chai thủy tinh chứa đầy những ngôi sao giấy vào vali tôi: “Tĩnh Tĩnh, cậu đến bên đó sẽ quen với bạn mới, nhưng cậu tuyệt đối không thể quên tớ với Nhị Lỗi, tuyệt đối không được.”
“Đương nhiên là không, hai người cũng không được quên tớ.”
“Một lời đã định.”
Ba chúng tôi cùng vươn ngón út ra móc ngoéo: “Ngoéo tay thắt cổ trăm năm không đổi.”
Biểu hiện của Lâm Lỗi vẫn bình tĩnh như mọi khi, cô lấy giấy bút ra: “Viết địa chỉ nhà cậu của đây, sau này tớ với Vi Vi có thể thường xuyên viết thư, gửi bưu thiếp cho cậu.”
Tôi nghiêm túc viết địa chỉ xuống, trịnh trọng giao cho Lâm Lỗi, dặn đi dặn lại cô ấy đừng đánh mất.
Tối hôm trước khi đi, mẹ nấu một bàn thức ăn, mời tất cả bạn bè của tôi đến làm bữa tiệc chia tay, chúng tôi tuy còn nhỏ nhưng lễ nghĩa lại còn nhiều hơn người lớn.
Ngưu Thụy và Châu Kiệt Thụy cũng đến, mỗi người cầm một chiếc hộp trên tay, nói là quà chia tay cho tôi, tôi vui vẻ nhận lấy. Cho dù trước đây ghét Châu Kiệt Thụy bao nhiêu, không muốn ở cùng lớp với cậu ta thế nào, đột nhiên đến lúc nói lời tạm biệt lại cảm thấy cậu ta không quá hư, chỉ là cô độc hơn những người khác, mà cách cậu ta thoát khỏi cô độc chính là đi bắt nạt người khác.
Bầu không khí trên bàn ăn không ổn, mọi người đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653811/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.