Ngày thứ ba chuyển đến trường trung học Thời Nam, tôi đưa đơn xin chuyển ban cho Từ Quân – chủ nhiệm lớp 11/1. Về việc chuyển ban tôi đã suy nghĩ kỹ, nếu không phải ngại dì đã cố gắng khuyên nhủ, lúc trước tôi đã không chọn khoa học tự nhiên, khoa Văn mới là niềm yêu thích thực sự của tôi.
Tiết tự học tối, thầy Từ Quân gọi tôi ra ngoài nói chuyện.
“Lý An Tĩnh, em đã suy nghĩ kỹ càng chưa? Đã bàn bạc với người lớn trong nhà chưa?”
“Dạ em đã suy nghĩ kỹ.” Còn việc bàn bạc với gia đình, ba mẹ tôi không có ý kiến gì, từ lúc tôi chuyển sang nhà dì học từ lớp 6, họ không còn quản lý việc học hành của tôi. Còn dì ở bên kia thì hiện giờ đang bận rộn chăm sóc chị dâu, không rảnh để lo cho tôi.
Từ Quân lắc đầu: “Thầy đã xem qua điểm của em, ba môn toán lý hóa đều rất tốt, chắc chắn là hạt giống tốt cho khoa học tự nhiên, tại sao lại muốn chuyển sang ban Văn?”
“Vì em thích ban Văn hơn ạ.”
“Mấy đứa trẻ các em, thích thì không thể biến thành cơm ăn, triển vọng phát triển của ngành khoa học tự nhiên ngày càng lớn, chế độ đãi ngộ cũng tốt hơn nhiều, nhưng khoa học xã hội thì khó mà nói.” Từ Quân bắt đầu thuyết phục, cũng lấy những bạn của mình làm ví dụ, nói năm đó trường họ tỉ lệ tìm được việc làm của ban khoa học tự nhiên vượt xa ban khoa học xã hội, rất nhiều bạn học sau khi tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653801/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.