Trong tiệc chia tay, Trương Gia Vũ luôn có tâm trạng thấp thỏm, cậu ngồi ở vị trí nổi bật nhất để nhận lời chúc phúc từ mấy dì mấy cô hàng xóm.
“Lão Trương, tôi ngưỡng mộ anh quá, con trai ưu tú thế này, sau này anh cứ ngồi yên chờ hưởng phúc.”
“Tiểu Vũ tương lai xán lạn, đúng là cho nhà họ Trương chúng ta đủ thể diện!”
“Sau này kiếm được nhiều tiền đừng quên chú hai con.”
“Thượng Hải là thành phố mang tính quốc tế hóa, Tiểu Vũ qua đó chắc chắn sẽ được mở mang tầm mắt, về sẽ kể cho chúng ta nghe những điều mới mẻ ở đó.”
“Nhìn thấy Tiểu Vũ giỏi giang thế này, mẹ con trên trời cũng rất vui.”
Tâm trạng căng thẳng của Trương Gia Vũ nhanh chóng bị những lời này đánh bại, cậu buồn bã bưng ly lên uống cạn sạch một ly bia, cậu uống rượu không giỏi nên mặt nhanh chóng đỏ bừng lên.
Sau khi mẹ qua đời, trong lòng cậu như thiếu đi một khoảng, vui vẻ, đau khổ, trưởng thành, mỗi giai đoạn quan trọng trong đời cậu đều thiếu một người tham dự. Sự thiếu hụt này không thể bù đắp khiến niềm vui trong lòng Trương Gia Vũ luôn phủ một màu xám.
“Chúc mừng nha, ‘trùm học’!” Vi Vi khoác vai Lâm Lỗi đi đến trước mặt Trương Gia Vũ.
Trương Gia Vũ ngẩng đầu, lịch sự mỉm cười.
Vi Vi đảo đảo mắt, ra vẻ bí mật: Trương Gia Vũ, chúng tớ chuẩn bị cho cậu một món quà to.”
“Hả?”
Vi Vi kéo Lâm Lỗi đứng qua một bên, khoa trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653691/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.