Trương Gia Vũ nhận một dự án quan trọng, tăng ca là chuyện bình thường, đôi khi còn ở lại công ty suốt đêm. Cho dù bận như vậy nhưng ngày nào anh cũng điện thoại cho bạn gái hỏi hôm nay cô thế nào, có vui không.
Lý An Tĩnh vẫn yên tâm tận hưởng sự chăm sóc của bạn trai, vô tâm như một đứa trẻ. Mãi đến ngày hôm đó, cô đến chỗ Trương Gia Vũ để tạo bất ngờ cho anh.
Thường ngày thì giờ đó Trương Gia Vũ không về nhà thì cũng đã trên đường về nhà, nhưng hôm nay Lý An Tĩnh ngồi một mình trong phòng khách đợi rất lâu vẫn không thấy anh về.
Trong nhà hơi bề bộn, thức ăn trong tủ lạnh đã quá hạn, ngay cả bàn trà cũng phủ một lớp bụi mỏng, gọi điện thoại không có người nghe…
Lý An Tĩnh gọi xe, chạy đến dưới lầu công ty Trương Gia Vũ, cô không rảnh để lo lắng những việc ngại ngùng, đi thẳng vào văn phòng. Đèn ở quầy tiếp tân đã tắt, hành lang tối đen như mực, chỉ có căn phòng ở cuối cùng kia còn đèn đuốc sáng trưng.
Trương Gia Vũ mệt mỏi vùi đầu vào đống tài liệu, hộp cơm từ trưa mới ăn được vài miếng để bên cạnh đã nguội lạnh, áo vest anh vắt trên lưng ghế, di dộng bị đống tài liệu đè lên màn hình đang chớp tắt… Anh vô tình ấn tắt chuông nên có rất nhiều cuộc gọi nhỡ mà anh không biết.
Cô cũng không gõ cửa, đẩy thẳng cửa bước vào, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy của Trương Gia Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653674/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.