7.
"Cậu có lạnh không?"
Thích Đình Tiên khựng lại, móc ngón tay trong lòng bàn tay người kia, ngẩng đầu nhếch môi cười, "Không lạnh."
"Vậy có đau không?" Úc Tri nhìn cậu trai từ đầu tới chân, "Đến bệnh viện không?"
"Lão Nghiêm đưa tớ đi rồi, mặt với lưng toàn là thuốc."
"Sau lưng còn có vết thương hả?" Úc Tri mím môi, "Ở nhà cậu... một mình cậu bôi thuốc thế nào?"
"Tớ có thể nghĩ cách." Thích Đình Tiên nói, "Đừng lo."
Một ý nghĩa lóe lên trong đầu Úc Tri, cậu đến gần Thích Đình Tiên thì thầm, "Tớ về với cậu bôi giúp cậu."
"Cậu ở ký túc xá —" Thích Đình Tiên nói đến nửa chừng, "Nhưng bảo vệ biết tớ, cậu có thể lấy thẻ của tớ... Nhưng tối các cậu bị kiểm tra phòng mà đúng không?"
"Tớ không vi phạm kỷ luật đâu," Úc Tri nói, "Vậy cứ quyết định thế đi, cậu chịu phạt xong rồi về lớp chờ tớ được không?"
Thích Đình Tiên thấy cậu nói chắc ăn như thế, còn định nói thêm gì đó thì đã nghe thấy tiếng chuông thứ hai, Úc Tri hô "Nói rồi đấy nhá" liền vội vã ra khỏi văn phòng đi lên lầu.
Cậu còn muốn hỏi tại sao Úc Tri lại xuống lầu một rồi thấy mình, còn muốn hỏi Úc Tri định làm sao mà không vi phạm kỷ luật để về nhà cùng mình, muốn hỏi vì sao lại không quan tâm cuối cùng mình đã làm sai chuyện gì.
Cậu chỉ nghe thấy tiếng chuông reo vang và cả tiếng bước chân chạy nhanh của thiếu niên.
Úc Tri lấy tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thieu-nien/2866608/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.