13.
Họ nằm cạnh nhau trên chiếc giường không mấy rộng rãi của Úc Tri, ngọn đèn đầu giường tỏa ra ánh sáng màu vàng.
Có lẽ Thích Đình Tiên thực sự không nhớ được khoảng thời gian bọn họ là bạn học kia nên cứ quấn lấy cậu hỏi rất nhiều điều. Một số chuyện vẫn còn trong ký ức của Úc Tri, một số lại không biết vì không cùng lớp với Thích Đình Tiên.
Nói chuyện một lúc nói đến chuyện hồi còn bé, thật ra Úc Tri không thích nhớ tới chuyện hồi nhỏ lắm, cậu giỏi kiên nhẫn, thậm chí còn có chút cảm giác làm nhân vật chính trong tiểu thuyết thích hy sinh nhưng khi còn nhỏ Thích Đình Tiên lại nói với cậu rằng phải lớn lên, phải bảo vệ gia đình.
Cậu vẫn nói hết tất cả những chuyện này cho Thích Đình Tiên, Thích Đình Tiên hỏi cậu, "Vậy nên từ khai giảng cậu đã tốt với tớ là vì cậu nhận ra tớ?"
Úc Tri thừa nhận, sau lại chột dạ bổ sung, "Tớ vốn muốn nói cho cậu biết nhưng thấy cậu không nhận ra tớ, tớ sợ xấu hổ."
"Hứa Thanh Hàm lớp các cậu," Thích Đình Tiên đột ngột nhắc tới cô nhỏ, "Nhỏ cũng học một năm ở trường trực thuộc, tớ chỉ nhớ hồi đó có người dạy tớ làm bài. Tớ còn tưởng là nhỏ."
Úc Tri sững sờ, miễn cưỡng cười nói, "Giờ thì tớ tin là cậu quên sạch rồi, ngay cả nam nữ cũng không nhớ rõ."
"Nhỏ còn nói được là hồi nhỏ tớ ú nu, còn nhớ tiếng Anh của tớ rất tốt..."
"Vậy là cậu vì cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thieu-nien/2866595/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.