42.
Cuối cùng Thích Đình Tiên cũng không trải chăn nằm dưới đất được.
Tính tình bướng bỉnh của Úc Tri nổi lên, nói rằng nếu Thích Đình Tiên nhất quyết ngủ dưới đất thì chờ cậu ngủ rồi mình sẽ xuống ngủ chung.
Thích Đình Tiên không khuyên được đành phải đồng ý.
Sau khi tắm xong, Úc Tri mặc đồ của Thích Đình Tiên, áo thun trắng ngắn tay rộng thùng thình trên người cậu, bên dưới là cặp chân dài trắng ngần. Thích Đình Tiên chỉ liếc nhìn rồi quay đi chỗ khác, "Sao cậu không mặc quần?"
"Quần cậu đưa tớ rộng quá, bị tụt." Úc Tri trả quần lại cho Thích Đình Tiên, "Đừng tìm quần mới, chỉ ngủ một đêm thôi không sao cả."
Thích Đình Tiên còn định xuống giường tìm quần cho cậu nhưng Úc Tri đã nhào lên giường nằm ở nửa bên còn lại Thích Đình Tiên chừa cho, lấy chăn che từ eo xuống, "Vậy là được rồi chứ gì?"
"Tớ không muốn nhúc nhích nữa," Úc Tri nhìn Thích Đình Tiên, dịu giọng, "Đi ngủ, nhé?"
Thích Đình Tiên không nói gì, chỉ là bước chân từ phía tủ quần áo quay ra cửa phòng, đưa tay tắt đèn.
Họ nằm sóng vai nhau trên chiếc giường không rộng rãi mấy.
Một lúc sau Thích Đình Tiên trở người để lại cho cậu một bóng lưng.
Úc Tri hít mũi, cậu nhớ đến bức màn có hoa văn trăng sao trong nhà Thích Đình Tiên, trong một thoáng, chẳng ngờ thời gian đã trôi nhanh như thế.
Nhịp thở của Thích Đình Tiên dần đều nhưng Úc Tri biết người ấy chưa ngủ, cậu cũng xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thieu-nien/2866539/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.