*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên dịch: 1309
Nai nói, đó là tay một người đàn ông da trắng, đã được sấy khô, trên hổ khẩu có vết sẹo hình dấu răng, đầu ngón tay kẹp một tấm thiệp gấp.
Tấm thiệp trắng toát, tinh mỹ, ngoài rìa được cắt trổ hoa văn, mặt trên có in dòng chữ chúc mừng nhũ vàng, tỏa hương thơm ngát, trông không khác những tấm thiệp cao cấp dễ dàng tìm được ở bất cứ cửa hàng chuyên doanh nào.
Lúc vừa mở hộp chuyển phát nhanh, bàn tay quỷ dị kia đang bị uốn cong thành tư thế cố định, cầm thiệp đưa ra, như một lời mời.
Lật xem bên trong, đã thấy hàng chữ:
——Kế tiếp chính là mi.
Nai lẩm bẩm: “Nếu là tôi thì sẽ cắt chữ trên báo xuống, ghép thành câu dán lên đấy để che giấu bút tích.”
Nhưng đối phương cũng không có ý che giấu: Hàng chữ viết tay kia, nét bút rất liền mạch.
Vệ Lai hỏi: “Đã báo cảnh sát chưa?”
“Báo rồi. Dự đoán lạc quan chắc là chục năm nữa sẽ phá được án.”
Một bàn tay, đã sấy khô, dễ dàng mang theo bên mình, thuận tiện chuyển giao qua tay, có thể chặt từ một người đàn ông da trắng đang sống ở bất cứ đâu. Ngoài kia còn biết bao nhiêu thi thể vô danh chưa xác định được thân phận phù hợp, nói chi chỉ là một bàn tay.
“Vậy, cô Sầm đấy phản ứng thế nào?”
“Không phản ứng gì hết.”
Vệ Lai tưởng mình nghe lầm.
Nai bổ sung: “Thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thang-tu/99184/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.