Càng nói tôi càng cao giọng "Lũ hữu danh vô thực như chúng mày cũng chỉ có chép bài nhau mới lên được học sinh giỏi. Có ngon thì lấy thực lực thật ra mà làm bài thi, chứng minh cho mọi người thấy năng lực thật sự của mình đi. Để tao xem tao phải chiêm ngưỡng thế nào". Nói rồi tôi tặng ánh mắt khinh bỉ về phía bọn nó.
Vốn từ trước tới này tôi vô cùng bình lặng trong lớp, đây là lần đầu tôi nói chuyện theo lối nặng nề như vậy. Vì vậy, mà có vô số ánh mắt không chỉ trong lớp mà còn của các lớp khác sang hóng chuyện đầy ngạc nhiên nhìn về phía tôi. Tôi còn nghe tiếng xì xào "Uầy, đỉnh vậy. Tao cũng nghĩ như nó,mỗi tội không dám nói ra". "Chậc, mày cẩn thận, con Kiều Hân mà nó nghe được, khéo lại dẫn đàn anh, đàn chị giang hồ của nó lên đập mày".
Bọn Kiều Hân liếc về phía mấy đứa đang thầm thì đó, rồi lại quay sang quát lên về phía tôi "Học sinh trung bình như mày mà cũng đòi bọn tao phải chứng minh".
Chưa kịp đáp lại, tôi đã nghe Thanh lên tiếng "Học sinh trung bình cũng không chơi bẩn để trèo cao như chúng mày. Tao khinh loại như chúng mày, tài năng có hạn". Tôi bổ sung thêm ngay sau đó "Mà sức ảo tưởng thì dư thừa".
Tuy là thách thức bọn nó như vậy, nhưng trong số đó, vẫn có những học sinh giỏi thật sự. Còn số còn lại chính là loại ký sinh, dựa vào người khác mà trèo lên danh học sinh giỏi.
Thật ra tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-tuoi-18/3031630/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.