- Mày đếm lại xem đủ chưa?
- Một triệu này, hai triệu, ba triệu... sáu triệu không trăm tám mươi sáu nghìn, ê sao thiếu mất bốn nghìn rồi?
- Ể? Sáng nay đếm đủ mà ta?
- Huhu sao tao biết, - Đoạn, tôi qua thằng Nam đang ngồi cạnh hỏi, - Mày có bốn nghìn không? Cho tao xin với.
Nó nhướn mày, rồi đưa tay xuống túi quần lấy ví ra đưa tôi hai tờ tiền lẻ, hớn hở cảm ơn nó rối rít rồi hợp chung với đống tiền triệu đang cầm trong tay. Tôi cùng con Lợn run rẩy đi đến bàn thu ngân, xin giấy chuyển khoản rồi cẩn thận điền thông tin vào phiếu.
Đời tôi quả thật chưa bao giờ cầm số tiền lớn như thế này trong tay, cũng chưa bao giờ tiêu số tiền nhiều đến thế nên có chút lo lắng. Kiểm tra đi kiểm tra lại số tài khoản mà tôi vừa viết đến vài lần để tránh khỏi sai sót, sau đó mới can đảm đưa cho chị thu ngân.
- Hai đứa mày chuyển gì mà nhiều tiền dữ?
- Bomb đó, lightstick của BTS ấy.
- À, là cái cây đèn dùng cho fan K-Pop đó hả?
Tôi gật đầu, nó ồ lên rồi nói tiếp.
- Thế đống kia là bao nhiêu cây? Rồi một cây bao nhiêu lận?
- Tám cây, bạn tao cũng mua nữa, một cây bảy trăm sáu chưa tính ship.
Thằng Nam trợn mắt há hốc miệng, nhìn tôi với con Lợn bằng ánh mắt kinh ngạc rồi nhỏ nhẹ buông hai chữ.
- Rich kid.
Rich cái quần chứ rich, tiền lì xì của tôi thế là hết sạch sành sanh rồi. Thời khắc tôi bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-thanh-xuan/971304/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.