*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tao nghĩ ra Chí Phèo chúng mày ạ!"
"Con sẽ ăn chay một tuần nếu ra Chữ người tử tù."
"Nếu ra Hai đứa trẻ tao nhịn trà sữa một tháng."
Mỗi lần thi Văn là một lần đoán đề, năm nào cũng rộn ràng cứ như sao Hollywood sắp về Việt Nam không bằng vậy.
Riêng tôi nghĩ chắc đề ra Chí Phèo đó, tại thầy Võ ôn cho lớp kĩ lắm. Cơ mà sau khi đọc hết đống trạng thái của bọn cùng khối trên bảng tin, tôi e rằng mình phải học hết mất thôi.
"Khoa ơi! Bạn nghĩ Văn ra đề nào?"
"Không biết nữa."
"Tao nghĩ ra Chí phèo ý."
"Thật không? Thôi tao học hết cho rồi, không học là tạch chắc luôn."
Làm cái gì cũng giỏi cho hết phần người ta mới chịu, rồi bao nhiêu cái tệ hại nó dồn vô môn Văn hết trơn.
Nghĩ sao mà trên lớp thầy cô chỉ cho phân tích tác phẩm để hiểu rõ hơn thôi. Khi làm văn ít nhiều cũng phải thêm tí chữ vào cho câu văn nó mạch lạc chút. Thế mà tên kia bê nguyên si bài học trên lớp vào, đã vậy có khi còn thiếu ý.
Điểm Văn của hắn trên trung bình chính là kì tích, tôi thấy việc hắn được điểm 10 môn Toán hay Hóa hay Lý gì đấy nó còn dễ dàng hơn nhiều. Tôi đôi khi chỉ mong được xíu chất xám của hắn, còn hắn lấy đi trí tưởng tượng vô bờ vô bến của tôi để làm được hoàn chỉnh một bài tập làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-thanh-xuan/971295/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.