Cậu có biết tôi thích cậu đến nhường nào không?
Chính là, tôi vì muốn biết họ tên cậu mà lục lại danh sách thi học sinh giỏi môn Hóa vòng tỉnh năm ngoái, lục lại danh sách thi tuyển đầu vào năm lớp 10 của trường mình, mò từng phòng thi từng chữ cái để tìm cậu.
Chính là, facebook cậu tôi đặt chế độ nhận thông báo lại còn là xem trước, thế mà vẫn theo thói quen vào trang cá nhân cậu mỗi ngày. Dù số bài viết cậu đăng, số bài cậu chia sẻ cả một năm qua còn chưa bằng số lượng bài viết tôi hoạt động trong một tuần. Bình luận dưới mỗi bài viết của cậu tôi đều đọc, người nào tương tác với cậu trên facebook tôi cũng cố tìm hiểu, tôi kết bạn với cả lớp cậu và cả những người bạn trong list friends của cậu.
Chính là, sẽ ăn cơm chiều thật sớm để có thể ra ngóng cậu từ lớp học võ về. Cậu có khi nào thắc mắc không? Rằng lúc nào tôi cũng ra ngoài hóng gió sau khi dùng xong bữa? À! Tôi đoán cậu chỉ nghĩ đó là trùng hợp thôi, trùng hợp ngay cả khi trời lạnh.
Chính là, thích cậu đến quên nghe giảng bài chỉ để ngóng cậu đi qua hành lang. Tôi nghĩ rằng, việc tôi gặp cậu đã rất ít rồi, nếu như cậu là tình cờ đi qua lớp tôi mà tôi cũng không thể trông thì tôi sẽ chẳng còn cơ hội nào thấy cậu được nữa. Mối quan hệ của chúng ta đâu thân thiết đến mức có thể gặp nhau hằng ngày?
Và còn, những chiều ở lại trường xem cậu tập bóng chuyền. Ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-thanh-xuan/971283/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.