Trong đêm khuya sương mù dày đặc, Sydney cố sức chạy, chạy, cả đời cô chưa bao giờ chạy điêncuồng, chạy toàn tâm toàn sức như vậy, bởi vì cô biết, cô nhất định phải tìm viện binh về cho Người sói T.
Từ khi lần đầu tiên nhìn thấyNgười sói T, cô đã biết rằng, con người cao lớn thô ráp này là một người tốt, vẻ bề ngoài tuy trông dữ tợn, nhưng lại có một lồng ngực và tráitim ấm áp hơn ai hết.
Nếu nói Kẻ phanh ngực Jack là một quái vậtmang đầy ác ý tới Luân Đôn, thì Người sói T chính là người bảo vệ lớnlên ở Luân Đôn, chỉ có điều, bây giờ, người bảo vệ này đã gần kề cáichết, hy vọng duy nhất đang nằm trong tay Sydney.
Nếu cô không thể tìm thấy tiểu đội săn quỷ Manhattan... nếu như…
Sydney dừng bước, cô đã sớm vứt đi đôi giày cao gót vướng chân, để chân trần đứng trên mặt đường lát đá lạnh lẽo.
Cô dừng lại rồi, bởi vì cô đã tới con ngõ tối qua xảy ra án mạng, Sydneykhông chắc chắn liệu có thể tìm thấy hai quái vật đó ở đây không, nhưng, đây đã là hy vọng duy nhất của cô rồi.
Sydney quỳ xuống cầu xin, “Nếu trên thế giới này thực sự có thần thánh, xin hãy cho con tìm thấy họ đi ạ!”
Thế giới này có thần không?
Có không?
Sydney dùng hết sức bình sinh gào to: “Tiểu đội săn quỷ Manhattan! Mau ra đây đi!”
Mau ra đây đi!
“Có người cần sự cứu giúp của các người đây!” Giọng nói khản đặc của Sydney vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dia-nguc/2202274/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.