Sở quản lý địa ngục.
Ban quản lý xuất nhập cảnh địa ngục, trong văn phòng làm việc của trưởngban Chúa ruồi và Hắc Vô Thường đang dồn mọi sự chú ý nhìn chằm chằm vàocái màn hình cực lớn trên tường.
Góc dưới bên trái màn hình, một con số đang đảo ngược.
Thời gian cứ thế trôi đi, biểu hiện của Chúa ruồi mỗi lúc một khó coi hơn,đèn hiệu chẳng có chút dấu hiệu nào là sẽ chuyển thành “điểm đỏ”, điềuđó có nghĩa là trên tàu không có ai mở cửa Hoàng Tuyền, như vậy chỉ thểhiện một điều, sự nguy hiểm trên chuyến tàu địa ngục còn nghiêm trọnghơn so với ông tưởng tượng rất nhiều...
Nhìn con số ấy đang từ bốn, sang ba, rồi chuyển thành hai.
Thậm chí biến thành một.
Chúa ruồi không thể tiếp tục nhìn được nữa, ông từ từ đứng dậy, khẽ thở dài, rồi quay người bước đi.
“Hừ, chỉ còn lại vài giây, vẫn không ngăn chặn thành công sao?”
Nhưng, chính trong lúc đó, Hắc Vô Thường kêu lên một tiếng.
“Ấy, sếp... có... có...”
“Cái gì?” Chúa ruồi giật mình quay đầu lại. “Có cái gì?”
“Ban nãy... hình như có cái gì đó lao vào trong chuyến tàu địa ngục!” Hắc Vô Thường nhìn vào màn hình, để lộ một thái độ vô cùng sửng sốt.
“Sao có thể thế?” Chúa ruồi kinh ngạc, “Chuyến tàu địa ngục bị lời nguyềnngăn chặn, hầu như không thể bị phá vỡ! Ngươi có hoa mắt không?”
“A! Đổi rồi, đèn xanh đổi rồi!” Hắc Vô Thường hét lên. “Đổi rồi.”
Chính trong giây kết thúc cuối cùng, điểm xanh trên màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dia-nguc/2202270/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.