Toa tàu số 8, Người sói T thân hình lực lưỡng, trông như một ngọn tháp,đang ưỡn ngực đứng trước mặt Bá tước hút máu Dracula, nhưng, bóng anhdưới sàn tàu lại hơi run run...
Cánh tay trái của T mười phúttrước vừa bị móng vuốt sắc nhọn như dao của Miêu nữ cào rách, khiến đámthịt bên trong rách tung tóe, sau đó, anh lại cùng H vượt qua toa tàucủa bọn tuyển thủ bóng chày đầy bạo lực.
Nếu không phải anh thuộc giống người sói hiếm hoi trong chủng tộc sói có khả năng hồi phục cựcmạnh, thì lúc này anh đã sớm trở thành một cái xác chết nằm gục trongvũng máu toe toét của toa tàu số 10 rồi.
Nhưng không, anh khôngngã gục, đối với một người luôn có ý chí chiến đấu phi thường như anhthì mấy từ lùi bước và sự hãi không xuất hiện trong từ điển, vậy mà,trong chính giây phút này đây, khi phải đối diện với một ông lão gầy gò, cử chỉ lịch thiệp trước mắt, anh không thể kiềm chế nổi cơ thể đang run lên của mình.
Run rẩy, không có nghĩa là sợ hãi.
Dòng máu dã thú trong cơ thể nói với anh rằng, một vị thần chết không thể chọc giận đang vuốt vuốt lưỡi hái đứng trước mặt anh.
“Người sói T, ta có nghe qua tên của ngươi.” Dracula cười nói. “Ba trăm nămtrước ngươi làm náo loạn Luân Đôn, còn đuổi theo một kẻ xấu xa suốt mấynghìn dặm, ngươi chính là con sói dưới ánh trăng, truyền thuyết về ngươi tương đối nhiều đấy!”
T không trả lời, nhưng đôi đồng tử đầy tính hoang dã của anh khẽ co lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dia-nguc/2202264/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.