Đi khám thai lần hai, bác sĩ cảnh báo bị động thai, tỷ lệ bóc tách là 10%. Ngoài việc cho thuốc dưỡng thai, bác sĩ còn dặn dò My My không được vận động mạnh, hạn chế đi lại nhiều. Vì thế mà cái hàng ăn vặt của My My cũng phải đóng cửa.
Thấy một mình Nhân phải làm lo cho ba miệng ăn, còn phải liên tục mua thuốc bổ, sữa bầu cho mình vất vả quá.
Cô bàn với anh chuyển chỗ ở đến một nơi rộng rãi hơn, vừa tốt cho hai con phát triển, cô có thể buôn bán tại nhà thì cũng phụ anh được thêm đồng nào tiền chợ.
Thấy vợ nói cũng có lý nên Nhân liền đồng ý. Ngày hai người dọn đi cũng không nói với gia đình anh tiếng nào.
Với họ đã không coi hai người tồn tại, không nhờ đỡ gì được, cả hai cũng không muốn rước thêm phiền.
Nhìn thấy anh buồn buồn, cô xoa xoa vai anh an ủi: "Không sao anh còn em và con mà."
Nắm lấy tay cô, anh cố nặn ra nụ cười: "Không sao cũng không phải lần đầu tiên anh bỏ nhà đi. Đi thôi."
Mặc dù anh nói vậy nhưng không giống nhau. trước kia anh bỏ nhà là đi học đi làm sẽ có ngày về hoặc thích là về nhưng giờ đây đi cùng cô anh không biết ngày nào sẽ trở về nhìn lại ba mẹ mình.
có đồi khi My cảm thẩy bản thần ích kỉ, cô bỏ nhà theo anh, trong tay không có gì, xung quanh cũng không có người thân bạn bè. giờ kéo anh đến một nơi xa phải chăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3710094/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.