Đêm ấy My My trằn trọc không ngủ được, một phần vì lo anh vẫn sẽ bị say xe. Cô nhắn tin hỏi thăm, anh nói anh ổn nhưng hình như thuốc phát huy tác dụng khiến anh cảm thấy rất buồn ngủ, hai mắt nặng trĩu không mở lên nổi, hẹn đến nơi sẽ nhắn tin cho cô.
Phần khác, khi My My về nhà được một lúc cả nhà tụ tập mỗi người một tiếng, đều là những người lớn tuổi, là mẹ, là dì, là chị của cô mỗi người một câu khuyên nhủ cô nên từ bỏ mối tình này. Mở đầu vẫn là mẹ cô: “Thằng đó về rồi sao?”
“Vâng ạ. Mọi người sao lại tụ họp ở đây đông vậy? Có chuyện gì quan trọng sao?”
“Là vì con đó. Chuyện hạnh phúc cả đời con thì không quan trọng được sao?" - Dì lớn trong nhà cất tiếng nói.
“Con thì có chuyện gì được.”
“Thế thằng đó nói thế nào rồi? Có nói ba mẹ nó sẽ ra hay thế nào không?” - Mẹ cô tiếp lời. Hơn ai hết bà hiểu rõ My My chính là đang giả điên.
My My cũng không muốn nói dối mọi người, thành thật nói ra tất cả: “Ba mẹ ảnh không ra đây được. Ở nhà ba ảnh thì ít nói, mọi quyền hành quyết định đều do mẹ ảnh quyết định.. Nhưng mẹ anh ấy phần thì say xe phần thì không chấp nhận quá khứ của con nên sẽ không ra.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía My My khiến cô có chút lo sợ nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh. Hiện tại cô chẳng khác nào đang đứng trước vành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3617612/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.