Từng câu nói của anh như mũi dao sắc nhọn cứa sâu vào tâm can cô gái nhỏ đã trải qua quá nhiều đau thương trong tình yêu. Vết thương cũ chưa lành vết thương mới chất chồng, người cô thương nhất đặt nhiều kỳ vọng nhất lại là người xát muối lên những vết thương đó.
My My không khóc mà mỉm cười, cô quen rồi, quen với cảm giác bị bỏ rơi, bị phản bội. Số phận của cô là thế! Ông trời vẫn không thương xót cho cô. Ôm con vào lòng, nguồn an ủi duy nhất của cô lúc này: “Con yêu, mẹ chỉ còn mỗi con thôi. Chắc chắn con sẽ không bao giờ bỏ rơi mẹ đúng không? Thật may vì mẹ còn có con.”
Lần trước khi anh nói chia tay, My My đã chúc anh hạnh phúc và hứa không làm phiền anh nữa. Lần này cô im lặng bởi không muốn nói những lời thừa thãi. Cứ như vậy để anh đi. Ngay từ đầu cô cũng biết giữa hai người sẽ không có kết quả tốt đẹp. Chỉ là cô cứ mơ mộng một phép màu.
Bé con có thể nghe những gì My My nói những tuyệt nhiên không thể an ủi hay nói bất cứ lời động viên nào với cô. Con bé nhìn cô với ánh mắt ngây thơ, bàn tay nhỏ bé sờ soạng khắp khuôn mặt cô mà nghịch phá.
Như một thói quen mỗi khi buồn, My My chon cho mình một con beat rồi thả mình trôi theo lời bài hát. Bài hát mà cô chọn lúc này là anh nghĩ em sẽ ổn chắc, nó nói đúng tâm trạng của cô gái tội nghiệp lúc này.
“Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3601171/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.