Từ khi biết suy nghĩ hiểu chuyện đến nay, My My chưa từng sống cho bản thân mình ngày nào. Cô làm gì cũng lấy lợi ích của người khác đặt lên hàng đầu. Để rồi nhận lại những gì? Người thân ghét bỏ xua đuổi khi cô xa chân lỡ bước. Người yêu bỏ đi khi mà cô cần nhất một người bên cạnh?
Cuộc đời bi thương của cô đến bao giờ mới khép lại đây? Có khi cô muốn một lần ích kỷ sống cho riêng mình. Nhưng không dám!
Như việc người cha dượng có ý đồ đen tối với mình cô không dám nói ra vì như vậy sợ bà Thảo sẽ đau lòng. Cô muốn làm ít thôi đủ ăn là được nhưng lại sợ lúc đau yếu phải ngửa tay xin tiền người khác, làm gánh nặng cho người khác.
Cô muốn cho con đi nhà trẻ để đỡ việc trong nhà nhưng lại sợ bé còn nhỏ quá, bảo mẫu không tốt đánh mắng bé con cũng chẳng thể mách lại. Mọi việc cô ôm đồm hết vào người chỉ mong có một bến đỗ cho mình tựa lưng mỗi khi đêm về.
Cô bấu víu vào anh như liều thuốc xoa dịu trái tim, quên đi mệt mỏi thường ngày. Vậy mà sao không ai hiểu cô? Thay vì nghe cô nói anh ấy tốt với cô như thế nào mà đã vội trách mắng khiến cô cũng lười giải thích.
Hơn nữa, ngay từ đầu hai người xác định yêu xa sẽ không có ngày gặp mặt. Người nam kẻ trung khoảng cách địa lý quá lớn cách nhau hàng trăm cây số. Chỉ là quen nhau trong thế giới ảo làm một đôi tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3601164/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.