Dịch: Lá Nhỏ
Lâu Ngữ đang gắp rau xanh trong nồi lẩu, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Hạ Lạc Du quay lại.
Cậu ấy cúi đầu đi vào, ủ rũ quay lại chỗ ngồi, mãi lâu sau mới nhìn Lâu Ngữ.
Cô đang ngẩng đầu lên, vô tình va phải ánh mắt của người này. Đối phương vội nhìn sang chỗ khác, Lâu Ngữ không khỏi khó hiểu.
Cô sững sờ, thầm nghĩ lẽ nào khi hút thuốc với Văn Tuyết Thời, hai người đã nói với nhau chuyện gì đó?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, cô đã bất an, nhưng nghĩ tới giọng điệu bình thản khi Văn Tuyết Thời trả lời mình, cô lại thấy bản thân nghĩ nhiều.
Cô yên tâm hơn, từ từ ăn đồ ăn trong bát. Lúc này màn hình điện thoại sáng lên: Bạn có một tin nhắn mới.
“Ra ngoài chút, mất một phút của em thôi.” Là tin nhắn Văn Tuyết Thời gửi.
Lâu Ngữ lập tức chột dạ tắt máy, nhìn ngang ngó dọc, sau đó lén lút cúi đầu trả lời anh: “Sao thế?”
“Em ra là biết, nhanh lên.”
Lâu Ngữ bình tĩnh vờ như đi vệ sinh lần nữa, rời khỏi phòng riêng. Vừa đi tới chỗ rẽ ngoài hành lang, cô đã bị người ta nắm lấy tay, thấp giọng nói: “Đi theo anh.”
Khoảnh khắc bị Văn Tuyết Thời nắm lấy, trái tim cô như muốn nhảy vọt ra ngoài.
Mặc dù ở sảnh chính không có khách khác, nhưng dù sao vẫn còn nhân viên phục vụ, anh lại liều lĩnh nắm tay cô như vậy. Họ cẩn thận né tránh hai nhân viên ngồi bên quầy thu ngân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem-mong-ha/3466721/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.