🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch: Lá Nhỏ



Lâu Ngữ nhìn hai tin nhắn này, tâm trạng trở nên phức tạp.



Cô biết anh sẽ như vậy.



Nhưng cô không ngờ bao nhiêu năm trôi qua, anh vẫn nghĩ thế.



Nhất là danh xưng đặc biệt kia đã được anh nói ra.



Cô tưởng anh sẽ không bao giờ nhắc lại nó nữa.



Lâu Ngữ nhắm mắt lại, mặc cho bông tẩy trang thấm ướt mí mắt, dầu tẩy trang chảy vào khóe mắt, đôi mắt chợt trở nên khó chịu.



Lần đầu tiên anh gọi cô như vậy là vào năm đầu tiên họ yêu nhau.



Năm đó họ không làm được gì, cuối năm vẫn còn chạy tới các đoàn làm phim, hồ sơ rải đi như đá chìm xuống đáy biển, ngay cả sinh nhật mình vào 22 tháng 12 cũng quên mất. Căn nhà cũ của họ ở phía tây thành phố, buổi phỏng vấn đoàn làm phim ở phía đông, hôm đó cô chen chúc trong tàu điện ngầm gần bốn tiếng, đắm mình vào từng cơn sóng dữ dội, lúc về nhà trông cô hệt như một chú chó.



Nhưng Văn Tuyết Thời còn về muộn hơn cô, vừa mở cửa đã thấy cô nằm bệt trên sofa, tivi còn đang mở, úp mặt xuống sofa, bất động.



Anh đi tới xoa gáy cô.



Thi thể lập tức kêu ai oán: “Không được sờ chỗ đó, càng sờ càng bẹp!”



Gáy chính là bộ phận cô không thích nhất trên cơ thể mình. Không biết có phải bởi vì lúc nhỏ luôn nằm ngửa hay không, mặc dù có thể lấy tóc che đi, nhưng một khi buộc tóc đuôi ngựa, nhìn nó sẽ y như tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem-mong-ha/3466707/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chuyến Tàu Đêm Mộng Hà
Chương 43: Vụng trộm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.