🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu. Lúc mở mắt ra, vẫn thấy trên sàn nhà là những mảnh thủy tinh vỡ từ cốc nước hồi sáng… Nắng chiều tà khẽ lách qua khe cửa gỗ khép hờ, chảy vài giọt lên mấy cuốn sách cũ trên giá, ánh lên lớp bụi mịt mờ.



Tôi chớp mắt.



Trong võng mạc phủ lên một lớp màu đỏ tinh mịn. Đôi mắt này sắp hết hạn sử dụng rồi. Bác sĩ đã nói với chúng tôi như vậy. Sau khi đưa cho bố và mẹ kết quả kiểm tra của tôi. Vào ngày hôm qua.



Tôi đã nhốt mình trong phòng 1 ngày rồi... Không có đôi mắt...



Sau này tôi sẽ sống thế nào đây?



Ý nghĩ ập tới, khiến lòng bàn tay không hẹn mà trở nên lạnh ngắt.



Tôi nghiêng đầu cho nỗi buồn chảy ra như dòng suối nhỏ, dọc theo thái dương mà lặn vào mái tóc đen bóng.



Tôi không muốn để nỗi buồn chảy ra thêm nữa. Vậy nên quyết định xỏ giày, bước ra ngoài, đi vào con lãng đãng nắng chiều, đi về hướng có âm thanh của biển.



Nhà tôi nằm ở cuối một con ngõ nhỏ. Con ngõ nhỏ xíu thôi, nhưng xinh đẹp vô cùng.



Sáng nào tôi cũng đi ngang con ngõ này, tới trường học, với cái bánh mì mẹ chuẩn bị cho trên tay.



Mẹ tôi có tiệm bánh mì nhỏ rất xinh. Ngày nắng cũng giống ngày mưa, mỗi buổi sáng tôi đều sẽ giúp mẹ lấy bánh ra khỏi lò, rồi mới đi học.



Đúng 7 giờ sáng, Phong sẽ đến, mua một cái bánh mì nhỏ, một tay xách cặp, 2 mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-cuoi/2734362/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chuyến Tàu Cuối
Chương 1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.