Editor: trang bubble
"Mở!" Giọng Hiên Viên Triệt nặng nề ra lệnh.
Cửa thành từ từ mở ra, ánh mắt của mọi người đều nhìn về bên ngoài.
Bên ngoài lại cũng xuất hiện rậm rạp binh lính! Trong mười người tùy tùng vây quanh, một người đàn ông cưỡi con ngựa cao to chậm rãi vào ánh mắt của mọi người.
Hiên Viên Triệt vừa nhìn, gương mặt tuấn tú lập tức tái nhợt như tuyết!
Tần Mục Ca vừa nhìn, từ đêm tối thoáng hiện vóc dáng người này khôi ngô cao lớn, cực kỳ cường tráng, ngũ quan rõ ràng, uy vũ anh tuấn, ánh mắt giống như một đôi của ưng từ lúc xuất hiện đã chăm chú cố định ở trên người một người.
"A Phượng. . . " Hắn nhẹ nhàng kêu.
"Chủ Thượng. . . " La đại nhân hết sức kích động, tràn ngập oan ức kêu một tiếng.
Trong lòng Tần Mục Ca sa sầm xuống! Người này lại sớm chạy đến!
Hiên Viên Triệt mím chặt môi, trong mắt đen sâu như biển rộng.
"A Phượng lại muốn rời khỏi trẫm sao? Qua nhiều năm như vậy trẫm vẫn luôn không thể quên với ngươi . . ." Chủ Thượng này nhìn trường hợp trước mắt, cũng biết đang tiến hành hành động gì, nhưng hắn không có ý tức giận chút nào, dịu dàng chân thành, trong mắt vui sướng và tràn đầy thiết tha.
Hiên Viên Triệt nhìn lướt qua chung quanh, đón nhận ánh mắt của đối phương, chậm rãi nói: "Chủ Thượng, ai có chí nấy, Hiên Viên Triệt ta biết nợ ngươi ơn cứu mạng, cho nên ta đồng ý làm lính hầu của ngài, ở trên sa trường cố gắng tới báo đáp, về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tam-doc-sung-mua-xuan-cua-ha-duong-the/1633410/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.