Một luồng không khí nháy mắt tràn vào phổi, Tần Mục Ca âm thầm thở ra mấy hơi, cái đồ Hiên Viên Triệt khốn khiếp* (khốn khiếp, đồ con rùa). 
"Ngươi cũng không cần chọc ta, nếu không, ta cũng sẽ không bỏ qua." Tần Mục Ca cũng không mềm yếu chút nào, gương mặt hàm chứa nụ cười mê người nhìn Hiên Viên Triệt, "Nhưng mà ta sẽ không ngu đến mức cậy mạnh, người thông minh chỉ dùng trí tuệ, những thứ dê chó cực kỳ ngu xuẩn kia, mới có thể nhe răng nhếch miệng cắn người khi tức giận!" 
Khuôn mặt tuấn tú của Hiên Viên Triệt tối sầm lại! 
Lúc hai người đang châm chọc lẫn nhau, cửa Ngự thư phòng mở ra, Mộ Dung Huyên đi ra, đồng thời hai vị quan viên một mập một gầy đi theo. 
Mà trên mặt Mộ Dung Huyên và hai vị quan viên kia đều là vẻ mặt nghiêm túc, giống như đã xảy ra đại sự nào đó. 
Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca mỗi người thu hồi tâm tư ngầm đấu dá, tiến lên tham kiến Mộ Dung Huyên. 
"Đã xảy ra chuyện gì, điện hạ?" Hiên Viên Triệt nhìn biểu tình Mộ Dung Huyên khác với lúc vào triều hồi nãy, biết đã xảy ra chuyện, liền chủ động hỏi. 
Mộ Dung Huyên không có lập tức trả lời, quan viên mập bên cạnh hắn chắp tay thi lễ với Hiên Viên Triệt, đồng thời trả lời: "Hồi bẩm đại tướng quân, là ngoại ô bỗng nhiên xuất hiện sự kiện người tử vong không rõ lý do, hơn nữa số người này còn đang tăng lên, bây giờ đã lên đến mười mấy người..." 
"Tử vong không rõ lý do? !" Mày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tam-doc-sung-mua-xuan-cua-ha-duong-the/1633331/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.