Tần Vũ Phỉ đang ở trong phòng Tần phu nhân, nghe sự việc đã xảy ra, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nói với Tần phu nhân, "Tần Mục ca này, bị người hưu về nhà lại ngông cuồng như vậy, không giống với trước kia, hoàn toàn không có bộ dạng lúc trước, giống như đạo tặc!" 
"Chỉ cần đồ cưới của nàng vào phủ, chính là của chúng ta, mặc kệ nàng là cái quái gì!" Tần phu nhân một bên ưu nhã uống trà, một bên tựa tiếu phi tiếu* nói một câu. 
*Tiếu phi tiếu: cười như không cười, kiểu cười nhạo chế giễu. 
Tần Vũ Phỉ nghe xong, vội hỏi: "Mẫu thân có tính toán gì không?" 
Tần phu nhân cười cười, không trả lời, nhưng trên mặt thoáng hiện lên nụ cười tự tin như đã tính toán kỹ càng. 
---Đường phân cách--- 
Liên tục mấy ngày Tần Mục Ca đều đi hoàng cung vào ban ngày, trông coi phương thuốc của mình. 
Ngày hôm nay, nàng và Phủ Cầm mới vừa lấy dược từ sương phòng ra, định đến Ngự hoa viên nhìn xem tình trạng dược thấm vào hoa như thế nào. 
"Tiểu thư, khi nào thì tưới nước lần cuối?" Phủ Cầm đứng bên cạnh Tần Mục Ca, khẽ nói ra thắc mắc của mình. 
Tần Mục Ca cười nhạt: "Vốn là hôm kia nên tưới rồi, nhưng tình hình hiện tại không cho phép, hôm nay đi xem tình hình rồi nói sau." 
Hai người đi dọc theo đường đá cẩm thạch ven hồ, Tần Mục Ca chợt phát hiện một bóng người đứng trong tiểu đình bên hồ, nhìn bóng lưng chắc là nam tử, dáng người cao lớn, trong nắng sớm có vẻ lẻ loi, cô đơn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tam-doc-sung-mua-xuan-cua-ha-duong-the/1633329/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.