Du Hân Niệm lấy được Huyết Tâm vốn là nên nhanh chóng rời đi, tìm một chỗ an toàn đem ký ức của Lô Mạn chiếu ra ngoài, nhìn xem triệt để từng chi tiết một. Nhưng đã hai tiếng đồng hồ trôi qua, nàng vẫn còn ở khách sạn M chưa thể rời đi được.
Trong phòng họp mặc dù có ba người đang ngồi nhưng vẫn thực im lặng, ngồi đối diện Du Hân Niệm là trưởng bộ phận an ninh cùng trợ lý của hắn.
Hai người này Du Hân Niệm đều quen biết, trưởng phòng tên là Như Dũng, làm việc ở khách sạn M đã gần mười năm, từng là trưởng phòng hình cảnh quốc tế, nhân vật truyền kỳ vô cùng dữ dội, sau này bị trọng thương tuổi tác cũng lớn, được bộ ngoại giao an bài đến khách sạn M đảm nhận chức vị hiện tại. Như Dũng năm đó đặc biệt chiếu cố Du Hân Niệm, mà Du Hân Niệm thì hiếu kỳ, cứ quấn quít lấy hắn hỏi không ít chuyện thần kỳ, hắn rất có tài ăn nói, không chỉ nói mà còn biểu diễn, giống như thể đã từng học qua kịch nói, để dụ dỗ cô gái nhỏ mà nước miếng văng khắp nơi nhắc tới không ít vụ án mình từng phá giải, Du Hân Niệm nghe đến suốt đêm cũng không muốn trở về ngủ, cuối cùng vẫn là Lô Mạn sống chết lôi kéo nàng đi về.
Tính toán thời gian, Như Dũng năm nay hẳn là gần sáu mươi tuổi rồi, vẫn như xưa trên đầu một sợi tóc bạc cũng không có, tràn đầy sinh lực giống như một người trẻ tuổi, đôi mắt sắc bén tựa như móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2475213/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.