Tư Minh Khải không cùng Trần Xu đi ăn cơm, sau khi đánh bóng xong nói mệt mỏi, phải đi về ngủ.
"Ta và ngươi cùng nhau trở về." Trần Xu nói.
Tư Minh Khải không nói gì, nghiêm mặt ngồi ở ghế điều khiển, vốn chuẩn bị lái xe nhưng khi Trần Xu vừa ngồi vào ghế thì hắn bắt đầu sờ soạng tìm kiếm cái gì đó, chỉ là tay không chạm vào vô lăng. Trần Xu trầm mặc nhìn hắn thật lâu, hắn cố ý xem nhẹ ánh mắt nóng rực đó, lấy ra chai nước, chậm rãi vặn mở nắp, chậm rãi uống nước.
Trần Xu cầm lấy túi xách của mình hung hăng đập vào người Tư Minh Khải, làm cho cả người hắn bị văng đầy nước, Trần Xu đá tung cánh cửa bước xuống xe, ở trên đường phát cuồng gào thét chói tai.
Tư Minh Khải phủi phủi nước trên người, làm như không có chuyện gì, bật nhạc lên, ung dung lái xe về nhà.
Trần Xu không muốn khóc, từ cái ngày mà nàng nhận thức rõ Tư Minh Khải rốt cuộc là hạng người gì thì nàng cũng đã khóc đến chán rồi.
Nàng chẳng qua là cảm thấy bản thân mình ngu xuẩn, bất luận người đàn ông này có ích kỷ như thế nào, trong lòng nàng vẫn cứ níu giữ một tia hi vọng — có lẽ sẽ có một ngày hắn vì nàng mà thay đổi. Đáng tiếc nàng chờ đợi nhiều năm như vậy, cái ngày mà nàng muốn vẫn trì trệ không tới.
Có lẽ, vĩnh viễn cũng sẽ không tới.
Trần Xu lái xe về nhà, trước lúc về đến nhà vừa mỏi mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2475180/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.