Du Hân Niệm nhìn thoáng qua đống thức ăn nằm rải rác trên mặt đất, trong đó có bông cải xanh và măng tây mà Phó Uyên Di thích ăn.
Phó Uyên Di hỏi: "Ngươi đi đâu vậy? Từ sáng sớm đã không thấy bóng dáng ngươi."
Lâm Trạch Bạch vội nhìn chằm chằm hai thanh vũ khí sắc bén trên cổ, hoàn toàn không dám nhúc nhích, sợ rằng chỉ vừa động đậy thì lưỡi sắc sẽ cắt đứt cổ mình.
"Ta...... Ta không phải, làm theo lời ngươi sao, trước hết đem đồ đạc ở văn phòng chuyển dời đến căn hộ ở khách sạn M? Còn phải liên hệ với nhân viên bảo quản và sửa chữa tài sản, loay hoay lo liệu mấy việc này. Đúng lúc đi ngang qua chợ, nghĩ tiện thể mua chút nguyên liệu trở về làm cơm...... Ngươi, các ngươi không phải là chờ lâu quá bị đói bụng chứ? Cho dù đói bụng cũng không cần động thủ như vậy chứ......"
Du Hân Niệm thấy biểu cảm của Lâm Trạch Bạch không giống như là đang giả vờ, có chút nghi hoặc mà liếc mắt nhìn Phó Uyên Di một cái.
Phó Uyên Di nói: "Trói lại nói sau, Lâm Cung."
Lâm Cung lập tức hiện thân, một luồng quỷ khí bay tới trực tiếp đem hai tay Lâm Trạch Bạch bẻ ngoặt ra sau lưng trói lại trên ghế ở phòng ăn. Quỷ khí giống như một sợi dây thừng bền chặt, quấn chặt lấy thân thể nàng.
Lâm Trạch Bạch hoàn toàn hoảng loạn: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại trói ta?".
Thấy Phó Uyên Di, Du Hân Niệm và Lâm Cung đều đứng ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2475065/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.