🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ngươi muốn ta giúp ngươi như thế nào?" Tiểu Uyên Di hồn nhiên ngồi xếp bằng ở trước mặt đứa trẻ kia, "Ngươi trước tiên đừng khóc, không phải là ngươi cũng không biết phải làm sao đó chứ?".



Đứa trẻ nước mắt đầm đìa gật gật đầu.



Phó Uyên Di thấy nàng khóc thật đáng thương, liền an ủi nàng: "Tuổi ta còn quá nhỏ, không biết nên làm thế nào để giúp ngươi. Chờ ta trở về hỏi thử cha mẹ và tỷ tỷ của ta, bọn họ chắc hẳn là biết nên làm thế nào. Ngươi phải chờ ta a."



Đứa trẻ kia thấy Phó Uyên Di muốn đi, vội vàng gọi nàng lại: "Đừng nói với cha mẹ và tỷ tỷ ngươi!".



Phó Uyên Di dừng bước, ngạc nhiên quay đầu lại nhìn nàng: "Tại sao?".



Đứa trẻ lau đi nước mắt, cúi đầu chậm rãi bay tới, trên khuôn mặt viết rõ hai chữ sợ hãi: "Ta rất sợ người lạ, không muốn để cho người khác biết ta đang ở chỗ này. Về chuyện của ta, có thể giữ bí mật được không? Là bí mật giữa ngươi và ta thôi."



"Ngươi chắc chắn chứ? Nếu chỉ có một mình ta thì phải đợi thêm nhiều năm nữa mới có thể giúp được ngươi, phải chờ ta lớn lên một chút nữa."



Đứa trẻ kia lắc đầu: "Không sao, ta có thể chờ, chờ ngươi lớn lên."



Năm ấy Phó Uyên Di chỉ là một đứa bé mới ba tuổi, mặc dù so với bạn cùng lứa thì thành thục hơn một chút, ăn nói rõ ràng hoạt bát nhanh nhảu hơn, nhưng dù sao vẫn là một tiểu cô nương cần cha mẹ ôm ấp,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2475057/chuong-129.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chuyện Ta Không Biết
Chương 129: Đừng trách ta, nên trách số mệnh ngươi, ai bảo ngươi sinh ở Phó gia
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.