Lô Mạn ở lại trong nước một tuần cũng chưa từng thấy được Du Hân Niệm, kỳ thi cuối năm sắp tới gần, trước mắt chỉ có thể bay trở lại Mỹ để chuẩn bị cho kỳ thi.
Trước khi đi nàng đến câu lạc bộ đấu kiếm, không nói với bất cứ ai, chỉ tự mình ngồi trong một góc phòng im lặng nhìn thân ảnh Du Hân Niệm đang nghiêm túc luyện tập.
Lô Mạn nhìn Du Hân Niệm, mà một Du Hân Niệm khác đang nhìn nàng.
Trong khoảnh khắc đó Lô Mạn đang suy nghĩ cái gì? Ánh mắt của nàng thủy chung bám theo cô gái đang cầm kiếm kia, vẻ mặt không quá nghiêm túc cũng không cười, giống như là đang nhìn một phần trong sinh mệnh của chính mình, đương nhiên, lại lưu luyến không rời.
Du Hân Niệm đội mũ xem phim 3D đứng ở bên cạnh nàng, cùng nàng chăm chú nhìn bản thân mình 16 tuổi.
Nàng 16 tuổi say mê thi đấu thể thao, khát vọng trưởng thành và mạnh mẽ, đến mức muốn chiến thắng tất cả những người ở phía trên nàng, bất kể danh tiếng, bất kể kỹ thuật chuyên môn. Sự kiêu ngạo này hóa thành năng lượng, từng đẩy nàng hướng đến đỉnh cao, đồng thời sự nhiệt tình đối với cuộc sống và sự tự tin cùng kỳ vọng đối với tương lai cũng hóa thành mị lực vô hình, khiến nàng giơ tay nhấc chân đều rực rỡ sáng lóa.
Tất cả mọi người trong câu lạc bộ đấu kiếm đều đang len lén nhìn nàng.
Lô Mạn ở đằng kia ngồi thật lâu, nhưng cô gái cầm kiếm từ đầu đến cuối vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2475018/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.