Phó Uyên Di đem mấy hình nhân bạn gái mà Liễu Khôn Nghi đưa tới quấy rối trả về Liễu trạch, Liễu Khôn Nghi đang đeo mắt kính bảo hộ, trong tay cầm một chiếc kính lúp to bằng cả cái đầu, không biết lại đang say sưa chế tạo cái gì, bị nàng gọi ra ngoài, vừa nói lý vừa nói tình mà trình bày với nàng rằng bạn gái thật vất vả mới trở về, nhân sinh gian khổ cỡ nào, cầu xin Liễu đại tiểu thư buông tha cho mình một lần.
Liễu Khôn Nghi mang đám hình nhân đi ra ngoài quay trở về liền bận bịu công việc của chính mình, sớm đã quên mất vụ này. Phó Uyên Di đứng ở chỗ này nói đến mặt mày hớn hở, còn nàng thì ngược lại vẻ mặt không chút thay đổi mà ngỏ ý: "Ta sẽ không bỏ qua bất cứ một cơ hội trả đũa nào để xóa đi bóng ma thời thơ ấu. Có điều đó cũng chỉ là một trận tiểu nháo, cho dù nháo xong rồi, lần sau nếu có cơ hội vẫn sẽ tiếp tục nháo, đường còn dài, ngươi hiện tại đừng có đứng lì ở trước cổng nhà ta làm nhiễu loạn phong thủy nhà ta trì hoãn thời gian của ta."
Phó Uyên Di vốn nhanh mồm nhanh miệng vậy mà đến lúc này ở trước mặt người bạn thuở nhỏ của mình lại không thể nào phát huy, im lặng định bụng rời đi. Liễu Khôn Nghi đưa mắt nhìn tiểu tài xế tiểu thư ký Lâm Trạch Bạch vẫn như trước vui vẻ ngồi ở trong xe, hỏi một câu:
"Lâm Cung vẫn chưa trở về sao?"
Vừa nhắc đến Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2474984/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.