Hành trình suối nước nóng Du Hân Niệm và Lâm Trạch Bạch cùng nhau lên kế hoạch, bao trọn toàn bộ khu du lịch, để cho các học viên cùng huấn luyện viên có thể thỏa thích vui chơi, gửi đi càng nhiều ảnh chụp đến cho bạn bè, coi như là quảng cáo giúp cho hội quán đấu kiếm.
Lâm Trạch Bạch thuê một chiếc xe lớn, đến đón các học viên cùng huấn luyện viên chậm rãi từ thành phố G xuất phát, còn một nhà Du Hân Niệm thì ngồi xe của Phó Uyên Di, mang theo Ngọc Chi và Lâm Cung cùng chạy đến khu du lịch.
Trong suốt hành trình Lâm Cung đều ngồi ở ghế sau cùng Ngọc Chi, cũng bất kể nàng có nghe hiểu được hay không, liên tục dạy nàng rằng tiếng "Mẹ" này không thể gọi bậy bạ.
Mỗi khi nhớ tới một tiếng "Mẹ" kinh thiên động địa kia của Ngọc Chi, Du Hân Niệm cùng Phó Uyên Di đều phải cười ngã vào nhau lau nước mắt cho nhau.
Dọc theo đường đi tiếng cười đùa không dứt, Phó Uyên Di thay đổi phương pháp pha trò chọc mọi người vui vẻ, nhưng Du Hân Niệm lại cảm thấy có chỗ nào đó hơi bất thường.
Phó Uyên Di quả thực thích ba hoa, thời điểm tâm tình tốt có thể nói không dứt giống như súng liên thanh. Nhưng hôm nay từ lúc bắt đầu lên xe nàng mở miệng nói theo kiểu mà trước đây chưa từng thấy, dường như sợ có một giây tẻ nhạt, nói đến mức khát khô cổ họng, trên con đường này vẫn đang kẹt xe dữ dội, nàng cũng không quan tâm không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2474976/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.