“Nhanh lên một chút! Mau đến đây! Truy Nhi!” Lão bà bà vội vàng phất tay với nam hài đang trèo từ trên xuống, sau đó quay đầu, vô cùng tự nhiên nói với nam nhân một cách lạnh lùng, “Sao còn chưa đi làm việc đi? Thê chủ ngươi nuôi ngươi là để ăn cơm không sao?”
Nam nhân nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Lê Phong, có chút do dự. Không đợi hắn làm ra quyết định, nữ tử nhẹ nhàng liếc mắt qua, ngăn cản động tác của hắn --- nam nhân vô cùng nghe lời, cho dù bị cảnh các cũng không nói phải đi nữa.
Lão bà bà thấy, có vô cùng kinh ngạc: “Làm sao vậy? Khuê nữ nhi Lê gia?”
Nữ tử không trả lời mà nói: “Bà bà, ý của ngài là?” Dứt lời, ánh mắt chuyển hướng về phía nam hài đã chạy đến bên người lão bà bà, đang ngượng ngùng cúi đầu.
“Trời ơi! Khuê nữ nhi ngốc mà!” Lão bà bà thấy ánh mắt của nữ tử, cho rằng đối phương có ý với cháu của mình, lập tức cười đến không khép miệng được, giơ tay xoa tóc Lê Phong, “Còn không nhìn ra sao! Chuyện ngươi tình ta nguyện mà!” vừa nói vừa liếc qua liếc lại giữa Lê Phong và nam hài, ý muốn không cần nói cũng biết.
Nữ tử nắm chặt tay nam nhân hơn, quay đầu lại nhìn lão bà bà, “Tại sao lại là ta?”
“Ôi chao ôi ~ có cái gì tại sao với không tại sao chứ ~ chuyện người tình ta nguyện mà!”
Mới mười ba sẽ tình nguyện, hắn thì biết cái gì là tình nguyện chứ? Nữ tử nhíu mày.
“Lê Phong không đức không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-sung/1634099/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.