Dáng người nhỏ nhắn!
Ấn tượng đầu tiên của Lăng Vũ Dương đối với Tiểu tây kia là nàng rất nhỏ, đầu, thân thể, tứ chi đều nhỏ. Nếu không có cái đường cong lồi lõm kia, hắn sẽ nghĩ nàng chính là tiểu nữ oa chưa lớn.
Dáng người nhỏ nhắn đặt bát trà lên bàn ở bên cạnh Lăng phu nhân trước, rồi mới đi đến trước người hắn, đem một bát trà khác đến đặt ở bên cạnh hắn.
Lăng Vũ Dương nhận ra hai tay nhỏ bé để ở trên bàn kia rõ ràng đang run rẩy. Hắn giữ sâu ở bên môi nụ cười, ánh mắt giận dữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng.
"Ngẩng đầu lên"
Mộc Hi Nhi vừa mới thu lại bàn tay run rẩy, đột nhiên phát hiện cổ tay chính mình nâng lên không nổi bị đá nặng ngàn cân chặn ở bàn.
"Có gan nghe lén ở ngoài cửa, lại không có can đảm ngẩng mặt nhìn ta sao?", Lăng Vũ Dương chăm chú nhìn thiên hạ đứng ở trước mắt, tiếng nói không vui không giận nhưng lại lộ ra lời nói cực độ không e dè.
" Vũ Dương!", Lăng phu nhân ở bên bị giọng điệu của Lăng Vũ Dương làm giật mình. Nó thật sự không thích bà thay nó chọn lựa đối tượng kết hôn đến như vậy sao?
Trong lòng càng thêm tự ti chua xót hơn, song lòng tự trọng không cho phép nàng bị kẻ có địa vị chà đạp lên một cách vô tình.
"Nhị thiếu gia, Tiểu Hi không phải cố ý nghe lén, thật sự vì thấy nhị thiếu gia cùng phu nhân đang lúc nói chuyện, cho nên Tiểu Hi nghĩ chờ hai người chuyện trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-sung-no-tam/183210/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.