Trong thư viện, Đặng Đô đang ngồi ngâm cứu sách, tay phải lật từng trang, tay trái đẩy gọng kính, rất có phong thái thư sinh, thứ không hợp với vóc dáng cơ thể của hắn chút nào. Từ đằng sau, một kẻ lạ mặt tiến đến:
"Đặng Đô, nghiên cứu của ngươi đến đâu rồi? Chủ nhân ta đã đầu tư cho ngươi rất nhiều nhưng có vẻ thật vô vọng."
"Ha! Lưu Hoàng, tin tốt cho ngươi đây, biết cái tên Vương Nhật Thiên chứ?"- Đăng Đô nhếch mép.
"Huh? Chưa từng nghe qua."
"Đó là cái tên đứng đầu trong kì thi sát hạch kiến thức với số điểm tuyệt đối 100 điểm."
Hai người nhìn nhau, kẻ tên Lưu Hoàng ngạc nhiên rồi gật đầu hiểu ý.
"Hắn rất có tiềm năng, đưa hắn vào hội chắc chắn sẽ đẩy nhanh tiến trình, nhưng mà chưa biết hắn có chấp nhận hay không."- Đặng Đô thở dài.
"Có người..."- Lưu Hoàng bỗng nhiên trở nên cảnh giác, không quên nhắc cho Đặng Đô.
Đám người mà hắn nhắc tới chính là Tiến Đạt và những người bạn. Không chần chừ, Đặng Đô ra hiệu cho Lưu Hoàng ẩn nấp, nhưng có vẻ là thừa thải. Hắn cũng nhanh tay sắp xếp tập tài liệu trên bàn trốn, nhưng không kịp. Đám Tiến Đạt đã đến nơi và nhận ra hắn.
"Ái chà chà! Ai đây ta?"- Tiến Đạt cà khịa.
"Một con bò thư sinh? A ha ha...!"- Một thằng trong đám hùa theo. Bỗng nhiên, cả đám quay lại nhìn, rồi hắn bắt đầu im lặng.
"Tắm biển là được rồi đó mày!"
"Nhà mày cũng giàu mà cũng không đủ tiền mua mắm muối cho mày à!"
"Bố mày đéo quen thằng này!"
"Bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-sinh-thanh-ma-vuong/3786758/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.