Hoa Tư Vũ cùng sư phụ của mình Astrid nói chuyện tâm sự một hồi về chuyến đi đến khe nứt Hỗn Mang vừa rồi, khoe khoang với Astrid rằng khi đó mình chiến đấu dũng mãnh như thế nào, kẻ địch nguy hiểm ra sao.
Mặc dù Hoa Tư Vũ không còn là cô gái nhỏ thích làm nũng với sư phụ nữa nhưng mỗi khi được sư phụ Astrid khen khiến cho Hoa Tư Vũ vô cùng vui mừng và ấm áp, có lẽ từ trước đến nay, chỉ khi ở bên Astrid nàng mới cảm nhận được hơi ấm của tình thân, hơi thở của gia đình.
Astrid chăm chú lắng nghe hết tất cả những gì đồ nhi của mình nói, trên khuôn mặt vẫn luôn nở ra nụ cười tự ái, nghe những chiến tích mà Hoa Tư Vũ kể lại, trên mặt nàng hiện lên sự tự hào cùng vui mừng.
"Tiểu Vũ của sư phụ thật giỏi, nói đi muốn ta thưởng gì cho con nào!" Astrid mỉm cười xoa đầu đồ nhi của mình nói.
Hoa Tư Vũ hưởng thụ bàn tay của sư phụ vuốt ve trên đầu mình, cả người nhổm dậy nhào vào bên trong lồng ngực của Astrid, cười nói: "Đồ nhi không cần thưởng gì hết, chỉ cần sư phụ mãi yêu thương ta là được!"
"Hự!" Astrid thì không được dễ chịu như vậy, nếu không phải nàng mạnh mẽ hơn đồ nhi rất nhiều có lẽ đã bị cái ôm này của Hoa Tư Vũ làm cho gãy mất mấy cái xương sườn.
Lý do chính là bởi vì bộ giáp trên người Hoa Tư Vũ vô cùng hầm hố, làm cho hình ảnh Hoa Tư Vũ bên trong lồng ngực của Astrid trông vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-sinh-sang-the-gioi-athanor/382592/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.