Chương trước
Chương sau
Nam Vô Tâm cũng biết Yue lần này có ý đồ nhắm vào mình, nhưng hắn lại không rõ mục đích, chỉ xác định được nàng chắc chắn sẽ không để mình dễ dàng như vậy rời đi.
Đành làm bộ dáng hơi mất kiên nhẫn quay người nói: "Giang cô nương có gì nói thẳng, đừng làm tốn thời gian của tại hạ."
Yue bên dưới lớp mặt nạ cắn môi do dự, lại nhìn vào Hoa Tư Vũ, Nam Vô Tâm thấy vậy hiểu ý, nhìn Hoa Tư Vũ nói: "Tiểu Vũ, muội ra ngoài trước đi, để ca ca bàn bạc với Giang thủ lĩnh!"
Hoa Tư Vũ hung ác trừng lấy Nam Vô Tâm nhưng do độ lớp mặt nạ nên hắn không hề hay biết, nàng hiện tại đang rất là tức giận, đầu tiên là bị Nam Vô Tâm xem như muội muội, bắt nàng kêu hắn là ca ca, sau đó còn tùy ý sai bảo, nhìn không biết ai mới là đội trưởng ai mới là thuộc hạ.
Hoa Tư Vũ hừ nhẹ một tiếng rồi trở ra bên ngoài, để lại bên trong căn phòng chỉ còn Nam Vô Tâm cùng Yue và cường giả Chiến Tướng hộ vệ của Yue.
Hoa Tư Vũ rời đi sau đó, Yue mới tiến xuống khỏi chủ vị, đứng cách Nam Vô Tâm không xa lắm nói: "Hoa công tử, trước tiên ta muốn hỏi một điều."
"Mời nói." Nam Vô Tâm thản nhiên đáp.
Yue hít sâu một hơi rồi nói: "Hoa công tử biết ta đến từ Long Chi Quốc vậy có biết một trong các vị điện hạ, Ngũ công chúa - Yang Yue sao?"
Nam Vô Tâm trầm ngâm một hồi, xem ra cô nàng này đang muốn dò xét hắn, cuối cùng lại nhìn thẳng vào mắt của Yue rồi cười nói: "Người đứng trước mặt ta, lẽ nào lại không biết!"
Yue nghe vậy chấn kinh, nhưng bề ngoài vẫn làm bộ trấn tĩnh nói: "Hoa công tử nói đùa gì thế, Ngũ công chúa điện hạ làm sao có ở đây chứ."
Rồi đột nhiên Nam Vô Tâm thoăn thoát ra tay, động tác nhanh đến nỗi cường giả Chiến Tướng cảnh giới đứng sau cũng không phản ứng kịp.
Vù..vù...
Nhưng không phải nhắm vào Yue mà là ngọn nến kia, Yue lúc này sau lưng toát mồ hôi, là Đại Cao Thủ cảnh giới, nàng thậm chí còn không bắt được động tác của hắn.
Thầm cảm thán tên này vậy mà thật nhanh, nếu vừa rồi hắn muốn ra tay về phía nàng, Yue nghĩ mình có lẽ không đến nỗi chết nhưng cũng thương không nhẹ.
Nam Vô Tâm nhìn về phía góc tối của căn phòng, lạnh giọng nói: "Không cần trốn, ra mặt đi!"
Thấy thế Yue là người có tinh thần mạnh mẽ, từng một thân nữ nhi lăn lộn trong cung cũng không khỏi kinh hãi, thiếu niên trước mặt này làm cho nàng hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh vang lên, một thân ảnh đột ngột xuất hiện đằng sau Yue, đó là một nữ tử trung niên có ánh mắt sắc bén, trên người khí tứ thâm hậu:
"Tiểu tử gan lớn, dám ra tay với công... với thủ lĩnh, biết đây là nơi nào sao mà lớn lối!"
"Bà cô, chưa đến phiên ngươi nói chuyện." Nam Vô Tâm không hề sợ hãi, tư thái vẫn vô cùng ung dung, hai tay thong dong chắp sau lưng, ánh mắt lưu chuyển không ngừng nói:
"Mê Hồn Hương, có thể mê hoặc tâm thần người khác, không biết Ngũ công chúa dày công sắp xếp như vậy lại còn đích thân hạ giá đến đây, phải chăng có mục đích gì cao siêu?"
"Hinh bà bà, không được thất lễ với công tử!" Yue thở dài một hơi, đứng trước ánh mắt của Nam Vô Tâm, nàng có cảm giác toàn thân mình như bại lộ trước hắn, hiện tại thân phận công chúa cũng bị hắn nhìn ra đành ngả bài mà nói:
"Hoa công tử quả thực phi phàm, vậy mà nhận ra thân phận của ta, đã vậy cũng không cần giấu diếm làm gì nữa, bổn công chúa chính là Yang Yue, Ngũ công chúa điện hạ của Hoàng Thất Long Chi Quốc!"
Nam Vô Tâm nghe vậy chỉ nhàn nhạt nói: "Ồ, vậy tại hạ phải chăng rất vinh hạnh, vậy mà được diện kiến công chúa điện hạ?"
Yue lại lắc đầu cười khổ nói thẳng: "Là ngược lại với đúng, lần này phải là ta vinh hạnh, mục đích lần này bổn công chúa đích thân đến đây chính là nhằm vào công tử."
Nam Vô Tâm thú vị cười: "Nhằm vào ta, phải chẳng ta có thứ công chúa cần?"
Yue gật đầu nhìn hắn thành thật nói: "Đúng vậy, ta cần chính là công tử!"
Nghe vậy Nam Vô Tâm cùng Hinh bà bà kì quái nhìn Yue, nhận ra lời của mình gây hiểu lầm, Yue hơi xấu hổ nói: "Khụ, là ta cần sự trợ giúp của công tử!"
Nam Vô Tâm lại hỏi nàng: "Vậy công chúa biết ta là ai chăng, tại hạ chỉ là một tên chấp pháp nhỏ bé của Khởi Nguyên Vệ, Cao Thủ sơ kì cảnh giới cỏn con..."
Chưa nói xong thì Yue đã thở dài cắt ngang: "Ài, ta đã ngả bài rồi mà công tử vẫn chưa chịu thừa nhận sao, Hoa công tử, à không, phải là Ayatte công tử chứ, hoặc là... Nam công tử?"
Nam Vô Tâm hiện tại đã biết Yue đến tìm mình với mục đích gì, với việc nàng nhận ra hai thân phận của mình Nam Vô Tâm cũng không lấy làm lạ.
Thực ra chỉ cần chú ý một chút đến hắn và những nữ nhân hay xuất hiện bên cạnh hắn là sẽ nhận ra Ayatte cùng Nam Vô Tâm thật ra là một người.
Với thân phận của Yue, tra xét mấy điều này không khó...
"Được rồi, công chúa gọi là Nam Vô Tâm, đó là tên của tại hạ!" Nam Vô Tâm nói, mặc dù rất thích cái tên được Annette đặt cho nhưng Nam Vô Tâm vẫn muốn cái tên được cha mẹ ruột đặt cho này.
Sau đó lại cảm thán nói: "Xem ra công chúa đã điều tra rất kĩ về ta."
Yue đăm chiêu một lúc rồi nói: "Tất nhiên rồi, người là đệ nhất thiên tài đại lục, quán quân Đấu Trường Vinh Quang, một bên khác lại mang thân phận phò mà gia của Hoàng thất Vương Quốc Romain, bổn công chúa tất nhiên phải chăm chú công tử rồi."
Nam Vô Tâm sau đó lại cười to một hồi nói: "Ha ha, xem ra thế nhân Long Chi Quốc đều bị công chúa qua mặt, tạo ra bề ngoài chính là một nữ tử nhu nhược, không tham quyền thế, ngày ngày trong cung vẽ tranh gảy đàn nhưng kì thật lại là người có tâm cơ rất sâu, tham luyến hoàng vị, thường xuyên chiêu binh mãi mã, thu thập nhân tài, chờ một ngày đánh bại hết sạch các hoàng huynh của mình, đăng cơ Hoàng Đế!"
"Ta nói có đúng không, Yue công chúa?"
Yue trong nội tâm chấn kinh không thể tả rồi, tên thiếu niên trước mặt này vậy mà cực kì hiểu rõ về nàng, đến Hinh bà bà bên cạnh, một trong những thuộc hạ thân tín nhất còn không biết nhiều đến thế.
"Hinh bà bà, lui xuống đi, ta cần có chuyện nói với Nam công tử!" Yue ánh mắt chưa từng rời khỏi Nam Vô Tâm nói.
Hinh bà bà theo Yue đã lâu, biết vị Ngũ điện hạ này cực kì thông minh, cho nên bà nhận ra thiếu niên trước mặt thân phận không tầm thường.
Vẫn hơi lo lắng nói: "Công chúa, nhưng mà..."
"Lui ra đi!" Yue quả quyết nói, nghe vậy Hinh bà bà kia chỉ có thể thối lui ra ngoài, để lại căn phòng bên trong chỉ còn Nam Vô Tâm cùng Yue.
Yue hít sâu một hơi nhìn Nam Vô Tâm cảm thán: "Xem ra muội muội ta nói không sai, công tử quả thực có nhận thức ta."
Nam Vô Tâm cũng biết muội muội của Yue là ai, Cửu công chúa điện hạ Yuan trước đây từng bị Nam Vô Tâm đánh bại trong Đấu Trường Vinh Quang.
Yue quay người lại, cười khổ nói: "Công tử quả thực nói rất đúng, ta chính là người như ngươi nói, nhưng người biết không? thân là một nữ nhi trong cung, sinh ra đã không thể tự làm chủ vận mệnh của mình, như các đời công chúa trước đây sẽ bị gả đi, sắp xếp hôn phối với một người khác mà họ không hề quen biết để kết giao các thế lực."
Nói đến đó ánh mắt nàng lại trở lên kiên định cùng tàn nhẫn: "Mà ta thì không muốn vậy, ta không muốn làm vật trao đổi, ta muốn làm chủ vận mệnh của mình, điều đó có gì sai sao? Thế nên từ khi nhận thức được những điều đó, ta không ngừng bí mật chiêu mộ nhân tài, gia tăng sức mạnh cho thế lực của mình..."
Nàng đưa bàn tay lên trước mặt nắm chặt quyết tuyệt nói: "Ta nhận ra, phải có sức mạnh mới có quyền làm chủ vận mệnh, có sức mạnh mới không phải làm quân cờ, vật sai khiến cho kẻ khác, có sức mạnh..."
"Đủ rồi." Nam Vô Tâm đột nhiên cắt ngang nói.
"Lý tưởng của công chúa tại hạ rất hiểu, nhưng không cần thiết phải nói cho ta những lời đó, cho nên công chúa hôm nay là muốn chiêu mộ ta vào đội quân của người, trở thành trợ thủ để giúp công chúa đăng cơ Hoàng Đế sao?"
Yue gật đầu xong lại lắc đầu khổ sở nói: "Đúng một phần, ta muốn được công tử trợ giúp mà thôi, còn việc để công tử làm thủ hạ hay trở thủ của ta, bổn công chúa nghĩ mình cũng không có tư cách này."
Nam Vô Tâm cười cười: "Cô rất thông minh, nhưng ta cũng không phải ngây thơ như Qi của Sùng Minh Võ Quán, không thể dùng bộ mặt ngây thơ mà kết giao như cách cô làm với Qi được!"
Yue sững sờ nói: "Đến chuyện này công tử cũng biết sao?" Sau đó lại cười khổ nói: "Xem ra không có chuyện gì là qua mắt được công tử cả, không những thiên phú và sức chiến đấu kinh người mà còn hiểu biết sâu rộng, làm người tự nhận mình thông minh như ta cảm thấy hổ thẹn."
"Xem ra người đi công cốc lần này lại là bổn công chúa ta rồi, không những không mời được công tử trợ giúp mà còn bị công tử nhìn thấu." Yue thần sắc liền ảm đảm đi mấy phần.
Cứ nghĩ đến như trước đây, các thiên tài, tướng giỏi trong Long Chi Quốc đều bị một tay nàng thu mua dễ dàng, dựa vào mưu kế liền để bọn hắn làm việc cho mình, kết giao được với Sùng Minh Võ Quán truyền nhân, một đường thuận lợi nhưng lại thất sách trước một thiếu niên trẻ.
Yue kì thực vô cùng muốn có sợ trợ giúp của Nam Vô Tâm, nàng không chỉ nhìn vào thiên phú của hắn mà còn thân phận, Nam Vô Tâm có một vị sư phụ là cường giả đỉnh cấp, nữ nhân bên người ai ai càng là một phương thiên kiêu, nếu lôi kéo hắn thành công không chừng có thể qua hắn mà lôi kéo thêm những người đó.
Nhưng xem chừng hiện tại, Yue đã hết hi vọng, Nam Vô Tâm đã nhìn thấu hết thảy mưu đồ của nàng.
Đến đây, Yue không khỏi nổi lên một tia tàn nhẫn, nhìn Nam Vô Tâm cương liệt nói: "Nam công tử, còn một điều nữa, ngươi có biết hay không nơi đây là địa bàn của ta?"
Nam Vô Tâm bật cười, lạnh giọng nói: "Yue công chúa muốn uy hiếp ta, nếu đã điều tra kĩ về ta chắc cũng biết, Chiến Tướng cao thủ ta là từng giết qua!"
Yue trầm mặc, tin tức Nam Vô Tâm tại Đấu Trường Vinh Quang chém giết Chiến Tướng cảnh giới Dị tộc được truyền rộng rãi nàng há lại không biết.
Nàng cúi gằm mặt xuống thất thần, không ngờ có một ngày nàng lại thất bại triệt để như thế này...
Đột nhiên Yue thấy một bàn tay đặt lên vai mình, ngước lên, Nam Vô Tâm ánh mắt có chút phức tạp nhìn nàng, nói:
"Muốn ta giúp, kì thật vẫn có thể, nhưng không biết cái giá mà công chúa bỏ ra là gì?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.