Cùng Hoa Tư Vũ đi ra khỏi doanh trại của Hộ Lâm Quân Rừng Nguyên Sinh, Nam Vô Tâm đầu vẫn còn hơi ong ong. Hắn ánh mắt đưa sang nhìn Hoa Tư Vũ bên trong hiện lên thêm mấy phần e ngại, bởi vì cái nữ nhân này đơn giản mà nói chính là điên cuồng. Nam Vô Tâm chắc chắn khó mà có thể quên được bộ dáng bạo lực cùng với không nói đạo lý của nàng khi nãy, Lộc lão đầu hiện tại chắc vẫn còn đang nằm dưỡng thương, chắc chắn lão đầu này từ giờ cho đến lúc già sẽ cố gắng tránh gặp mặt Hoa Tư Vũ nhất có thể, mà lão đầu này già rồi. "Nhìn cái gì mà nhìn?" Hoa Tư Vũ phát hiện tên này nhìn chằm chằm mình, ánh mắt vô cùng kì quái nên khó chịu. Nam Vô Tâm vô thức nói những gì mình nghĩ trong đầu: "Cô có phải khuyết thiếu tình thương với mắc hội chứng chống đối xã hội?" Hoa Tư Vũ gương mặt bên trong lớp mũ giáp trầm xuống, thầm nghĩ tên này bên trong đầu nghĩ cái gì kì quái, lạnh giọng nói: "Lão nương là người bình thường, còn lão đầu hươu kia không phục liền đánh, già rồi xương cốt cũng không còn dẻo dai, lão nương tiện tay chỉnh cho hắn một chút." Nam Vô Tâm khóe miệng co giật, Hoa Tư Vũ, tên nghe rất mỹ miều nhưng con người lại vô cùng thô bỉ, không thèm nói đạo lý, nếu không phải Nam Vô Tâm dùng Vũ Trụ Chi Nhãn quét qua người nàng thì hắn nghĩ bên dưới bộ giáp này chính là một tên đàn ông. Hoa Tư Vũ không để ý đến Nam Vô Tâm nữa mà trầm tư lẩm bẩm: "Chấp pháp quân Okka, Hộ Lâm Quân, vậy là còn thiếu mấy lão già thích chơi sắt vụn với đám khó ưa Quang Minh Vệ nữa!" Nghe thế Nam Vô Tâm khó hiểu nói: "Thích chơi sắt vụn, cái quỷ gì?" Hoa Tư Vũ thản nhiên nói: "Là đám cơ khí sư của Tân Liên Hiệp đó, nếu có bọn hắn tham gia cùng thì chiến lực sẽ tăng mạnh, dù sao thì có người tấn công yểm trở từ tầm xa sẽ thuận lợi hơn!" "Móa!" Nam Vô Tâm không nhịn được mà văng tục, súng ống máy móc của người ta mà con hàng này bảo là sắt vụn, đơn giản là khinh người. Hoa Tư Vũ chẳng để ý đến hắn đậu đen rau muống mà lẩm bẩm nói: "Cơ Khí Đoàn đám lão già này nếu các doanh trại khác tham gia thì bọn hắn sẽ tự có mặt, còn Quang Minh Vệ, đám này hơi khó chiều.." Nam Vô Tâm một bên nghe nàng lẩm bẩm một bên trầm tư suy nghĩ, hắn cũng đoán ra trong lời nàng nói Quang Minh Vệ chính là đội quân của Tháp Quang Minh. Nam Vô Tâm cũng ngờ ngợ đoán ra khó chiều ở đây chính là nói đến thành viên của Tháp Quang Minh tên nào tên nấy đều vô cùng cao ngạo, bọn hắn chắc chắn sẽ tự cho mình là cao quý và không muốn hạ thấp bản thân mình để hợp tác với người khác. Hắn nhìn Hoa Tư Vũ nói: "Đến đó đánh một trận chẳng phải xong sao?" Hoa Tư Vũ lại lắc đầu: "Tháp Quang Minh khác với các thế lực còn lại trên Đại lục, cho nên thành viên của Tháp Quang Minh cũng cao hơn so với người bình thường một bậc, vả lại sức mạnh ánh sáng của bọn chúng rất khó chơi, đánh chưa chắc đã thắng!" Nam Vô Tâm gật gù: "Vậy thì bỏ qua đi, chỉ cần Chấp pháp quân chúng ta, Chấp pháp quân Okka, Hộ Lâm Quân cùng Cơ Khí Đoàn thôi là đủ rồi." "Còn nữa, nếu khi đó đông đủ các thế lực tham gia, Quang Minh Vệ chắc chắn cũng không dám ngồi yên." Hoa Tư Vũ gật đầu tán thành, lại nhớ ra gì đó nói tiếp: "Thực ra vẫn còn một thế lực nữa, nhưng đám người này ta không quen thuộc lắm!" Nam Vô Tâm hiều kì hỏi: "Ai, thế lực nào?" Hoa Tư Vũ đáp: "Long Chi Quốc - Huyền Long Vệ!" Nghe thế Nam Vô Tâm giật mình, chẳng phải Long Chi Quốc là thế lực ẩn thế không tham gia vào thế cục phân tranh sao, vì sao bọn hắn cũng đưa người sang trấn thủ khe nứt Hỗn Mang. Như nhận ra nghi hoặc của hắn, Hoa Tư Vũ cũng suy đoán đáp: "Ta nghĩ bọn chúng cũng không hẳn là ẩn thế, mặt khác, nếu khe nứt Hỗn Mang không yên ổn thì Long Chi Quốc cũng không thể ngồi yên được!" Long Chi Quốc lãnh thổ cũng nằm tại bên này Đại lục, nếu Dị tộc từ khe nứt Hỗn Mang xâm lấn sang, bọn hắn chắc chắn cũng bị ảnh hưởng, chỉ là Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ không biết rằng Huyền Long Vệ lần này xuất binh có một ý đồ khác và người thủ lĩnh dẫn đội của Huyền Long Vệ này, Nam Vô Tâm quen thuộc! "Chúng ta cứ đi Huyền Long Vệ doanh trại trước, biết đâu bọn họ cũng tham gia thì sao?" Nam Vô Tâm nói. "Được!" ... Đứng trước doanh trại của Huyền Long Vệ, Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ kinh ngạc một chút vì khác với các doanh trại khác, Huyền Long Vệ bên trong càng giống hơn là một thao trường huấn luyện binh sĩ. Nơi đây nhân số đông đảo, các binh sĩ và tướng quân đều mặc cẩm bào, chiến đấu theo từng đoàn đội, phối hợp ăn ý vô cùng. Hoa Tư Vũ khó hiểu nói: "Huyền Long Vệ bên trong ẩn giấu hơi thở của không thiếu Đại Cao Thủ, Cao Thủ càng là không thiếu, với doanh số này, sao có thể bị Dị tộc đánh lui?" Nam Vô Tâm cũng đồng dạng nghi hoặc, nếu Huyền Long Vệ toàn lực ra tay thì Dị tộc không đến mức cường hoành như vậy chứ. Chuẩn bị tiến đến thì Nam Vô Tâm nhớ ra gì đó, quay sang nói với Hoa Tư Vũ: "Đội trưởng chờ ta chút!" Hoa Tư Vũ nghi hoặc nhìn hắn nhưng vẫn đứng lại, sau đó chỉ thấy Nam Vô Tâm y phục lần nữa biến đổi, trở thành một một màu đen trường sam, đúng theo phong cách của Long Chi Quốc, mái tóc trắng ngắn thì được hắn biến dài ra, buộc gọn. Nhìn tổng thể Nam Vô Tâm hiện tại giống như một vị tuấn tú công tử có thể làm không ít thiếu nữ bên trong Long Chi Quốc mê đắm. Hoa Tư Vũ bĩu môi nói: "Màu mè, hóa ra là dùng bộ mặt nói chuyện hả?" Nam Vô Tâm tiêu sái bước đi, liếc nhìn nàng một cái nhàn nhạt nói: "Đôi khi có một bộ mặt tốt cũng là một lợi thế đó, Hoa đội trưởng!" Hoa Tư Vũ khinh bỉ hắn một câu rồi đi theo, nhưng trong lòng thì lại suy nghĩ vẩn vơ: "Y phục đó của tên này thật kì quái ha, vậy mà có thể biến đổi tùy ý." Nhìn khuôn mặt thong dong của Nam Vô Tâm, không hiểu sao Hoa Tư Vũ thấy tim mình đập hơi nhanh một chút, nàng giậm mạnh chân xuống đất giận dữ lẩm bẩm: "Đáng chết, sao tên này đẹp trai quá vậy, thảo nào có hai em vợ xinh như vậy ở nhà đợi." Nam Vô Tâm không để ý đến con hàng này, tiến đến một trong hai tên đứng gác cổng doanh trại, ôm quyền mà nói: "Vị huynh đệ này, tại hạ họ Hoa tên Vô Khuyết, không biết có thể bẩm báo cho ta cùng muội muội tiến vào Huyền Long Vệ doanh trại một chuyến, tại hạ có chuyện cần bàn bạc với thủ lĩnh của các vị." Hoa Tư Vũ đứng đằng sau thì giận đến run người, đang định mắng: Ai là muội muội của ngươi? Thì Nam Vô Tâm đã nhanh tay nhanh chân tiến ra bên cạnh nàng, khoác vai mà nói: "Đây là muội muội của tại hạ, Hoa Tư Vũ, haiz, nói lại thì cũng khổ, muội muội ta từ nhỏ đã mắc chứng rối loạn xã hội, sợ giao tiếp với người lạ cho nên phải đội mũ kín khuôn mặt." Hai tên đứng gác cổng ngây người, nhưng nhìn đến khuôn mặt tuấn tú của Nam Vô Tâm, nụ cười ôn hòa thân thiện không tự chủ mà sinh ra hào cảm. Nghe đến hắn có một muội muội bị nhược trí, không khỏi xót xa cùng đồng tình, một tên cũng ôm quyền trịnh trọng nói: "Hoa huynh đệ tốt, vậy ở đây chờ một chút, để ta vào bên trong bẩm báo!" Nam Vô Tâm mỉm cười ôn hòa nói: "Vậy làm phiền huynh đệ rồi." Không lâu sau, một tên cũng trở ra rồi ra thế mời nói: "Hoa huynh đệ, Hoa cô nương, chủ công của ta bên trong đợi hai người, để ta dẫn đường." "Làm phiền huynh đệ này rồi!" "Khách khí!" ... Vào bên trong doanh trại của Huyền Long Vệ, Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ ánh mắt quan sát bốn phía, đâu đâu cũng là cảnh các binh sĩ cùng tướng quân đang rèn luyện, không thiếu Tinh Anh cùng Cao Thủ cảnh giới bên trong. Không chỉ vậy mà Huyền Long Vệ binh sĩ còn chiến đấu theo rất nhiều phương thức từ đơn đấu đến dàn trận đánh theo đoàn, Nam Vô Tâm cũng buông lời cảm thán: "Huyền Long Vệ quả thật vô cùng mạnh mẽ, tại hạ cảm giác được các huynh đệ binh sĩ nơi đây được huấn luyện cực kì nghiêm khắc." Nghe thế tên binh sĩ bên cạnh Nam Vô Tâm gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ tự hào nói: "Tất nhiên chứ Hoa huynh đệ, Huyền Long Vệ chúng ta là đội quân chủ chốt của Long Chi Quốc đấy, không những vậy thủ lĩnh của toàn bộ Huyền Long Vệ chúng ta chính là đại danh đỉnh đỉnh Lữ tướng quân, được mệnh danh Chiến Thần!" Nam Vô Tâm giật mình kinh ngạc: "Lữ tướng quân, Chiến Thần, Lữ Bố sao?" Tên kia cũng kinh ngạc: "Hoa huynh đệ vậy mà nhận thức Lữ tướng quân sao, lẽ nào huynh đệ cũng là..." Nam Vô Tâm vội lắc đầu: "Không không, Lữ tướng quân danh tiếng vũ bão, ta chỉ là nghe qua mà thôi!" Sau đó lại hiếu kì cùng mong đợi nói: "Vậy bên trong đây, thủ lĩnh của các vị phải chăng là Lữ Bố, Lữ tướng quân?" Tên kia nghe vậy lắc đầu: "Không phải rồi, Lữ tướng quân là người bực nào cơ chứ, nhiệm vụ như này không cần ngài ấy ra mặt, thủ lĩnh dẫn đội của chúng ta lần này chỉ là một người có chức vị cao khác thôi." Nam Vô Tâm nghe thế hơi tiếc nuối, hắn còn tưởng mình gặp được Chiến Thần Lữ Bố trong liên quân đây, mà qua Lữ Bố lại có thể gặp được tuyệt đại mỹ nhân Điêu Thuyền, không biết nàng ta dung mạo bên ngoài đời thực sẽ ra sao? Đứng đằng sau Nam Vô Tâm là Hoa Tư Vũ thì chấn kinh rồi, nàng hiện tại còn đang hoài nghi xem Nam Vô Tâm tên này có phải là người của Long Chi Quốc không, từng cử chỉ và phong thái của hắn và cả những điều hắn biết cho thấy hắn đối với Long Chi Quốc bên trong có độ quen thuộc nhất định. Hoa Tư Vũ mặc dù đang rất tức giận Nam Vô Tâm vì dám nói nàng là muội muội của hắn, còn cái gì chống đối xã hội, nhưng nàng vẫn nhịn vì chưa biết được hành động lần này của Nam Vô Tâm có ý gì. Không lâu sau, ba người cũng tiến đến bên trong một khu vực trong doanh trại, nơi đây không gian cách biệt với phần còn lại, tên kia đứng trước một cái cổng vòm rồi nói: "Hoa huynh đệ cùng Hoa cô nương, ta chỉ dẫn ngươi đến đây được thôi, nơi đây chính là phòng của thủ lĩnh, chúng ta được lệnh không được phép vào, thủ lĩnh của chúng ta đang đợi người ở bên trong." Nam Vô Tâm ôm quyền chắp tay nói: "Đa tạ huynh đệ dẫn đường." Người kia rời đi sau đó, Nam Vô Tâm cùng Hoa Tư Vũ đứng trước cổng vòm, thấy Nam Vô Tâm đứng im bất động, Hoa Tư Vũ mất kiên nhẫn nói: "Này, tên kia, giờ sao?" Nam Vô Tâm nở một nụ cười hứng thú, vừa rồi hắn cảm giác có một luồng tinh thần lực quét qua người mình, là người có tinh thần lực mạnh mẽ qua không biết bao nhiêu lần song tu bằng Long Phượng Đế Nguyên Quyết cùng Diệt Thế Thần Điển, Nam Vô Tâm có thể cảm nhận được luồng tinh thần lực kia chủ nhân chắc chắn là một vị cường giả bên trên Đại Cao Thủ cảnh giới, tức Chiến Tướng! Hắn không ngờ doanh trại của Huyền Long Vệ ấy mà lại ẩn giấu một vị Chiến Tướng cảnh giới cường giả, điều này chứng tỏ rằng người thủ lĩnh dẫn đội ngồi bên trong đây, thân phận không tầm thường. Nam Vô Tâm mỉm cười quay sang nhìn Hoa Tư Vũ nói: "Này tiếp theo nhớ phải gọi ca ca nghe chưa, Tiểu Vũ muội muội!" Hoa Tư Vũ thiếu chút bạo tạc, chuẩn bị lao lên sống má với Nam Vô Tâm thời điểm, một âm thanh trong trẻo dễ nghe từ bên trong truyền ra: "Hoa công tử đã đến ư, vì sao còn chưa vào?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]