Nhìn thanh niên đẹp trai đứng trước mặt mình mời rượu, Mạn Thiên khá bất ngờ, thấy đối phương gương mặt của hắn có chút quen thuộc như là đã gặp ở đâu đó cô nghi hoặc nói: "Xin lỗi, anh là?" Larsen Đệ Tam thấy Mạn Thiên không nhận ra mình có chút thất vọng nhưng điều đó cũng không cản được quyết tâm của hắn kiên nhẫn đáp: "Mạn Thiên tiểu thư đã quên ta rồi sao, xin được giới thiệu ta chính là Larsen Đệ Tam là con cháu Hoàng Tộc của Vương Quốc Romain!" Nghe vậy Mạn Thiên vẫn khó hiểu lắc đầu nói: "Có vẻ như chúng ta chưa biết nhau trước đây thì làm sao để mà quên được?" Mạn Thiên nói vậy khiến Larsen Đệ Tam đứng hình mấy trong mấy giây, hắn ngó nhìn xung quanh thấy mấy người bên cạnh đang dùng ánh mắt có chút thương hại nhìn hắn. Larsen Đệ Tam biết Mạn Thiên là do trong một lần tổ chức thịnh hội của Vương Quốc rất lâu trước đây, do hắn là con cháu của Hoàng Gia cho nên có quyền được tham gia, tại đó hắn đã nhìn thấy người mà được hắn cho là định mệnh của đời mình, người đó không ai khác chính là Mạn Thiên. Từ đó hắn bắt đầu tìm hiểu thông tin về Mạn Thiên và có ý định theo đuổi cô, nhưng có vẻ như chỉ có hắn chú ý đến Mạn Thiên còn cô thì lại chẳng có ấn tượng gì về hắn. Cảm thấy hiện tại mình khá quê, Larsen Đệ Tam nhanh chóng cười sửa sai nói: "Chưa quen thì bây giờ quen, Mạn Thiên tiểu thư không biết có thể uống cùng ta chén rượu này không?" Nam Vô Tâm đứng bên cạnh nhanh chóng đưa mắt quét qua hai ly rượu, phát hiện bên trong không có độc hay là thứ gì không tốt mà chỉ là thông thường rượu nên cũng không có ngăn cản hắn. Nhìn qua biểu cảm của Mạn Thiên khi nãy hắn cũng biết cô không có quan hệ gì đối với tên thanh niên trước mặt này cả, còn về việc Mạn Thiên có ý định uống chén rượu này hay không thì hắn không có quyền quyết định. Mạn Thiên lúc này đang rất là do dự, cô đương nhiên không muốn uống rượu cùng với một nam nhân xa lạ mới gặp lần đầu, đang không biết làm gì thì lại để ý có Nam Vô Tâm đứng ngay bên cạnh mình, lập tức quay sang nhìn hắn ánh mắt giống như có chút cầu cứu. Claudia đứng sau hai người thấy vậy lập tức dùng chân đá nhẹ vào chân Nam Vô Tâm, mặc dù không muốn Nam Vô Tâm có thêm nhiều nữ nhân khác nhưng cô càng không muốn thấy hắn bị nẫng tay trên. Nam Vô Tâm đang đứng im có chút khó hiểu vì sao Mạn Thiên tự nhiên nhìn mình như vậy, lại thấy cô âm thanh hơi nhỏ nói với hắn: "Giúp ta, ta không uống được rượu!" Nam Vô Tâm nghe vậy có chút sững sờ, chắc chắn là cô nàng này nói phét vì người tu luyện không dễ dàng bị say như vậy nhưng mỹ nhân xinh đẹp thỉnh cầu hắn đương nhiên là đáp ứng. Nam Vô Tâm một mặt mỉm cười bước lên trước mặt Larsen Đệ Tam tiếp lấy chén rượu nói: "Ồ, có vẻ như là Mạn Thiên cô ấy không uống được rượu cho lắm, để ta thay cô ấy uống với cậu!" Đang chờ Mạn Thiên tiếp rượu của mình thì chẳng biết từ đâu một tên khác nhảy vào khiến Larsen Đệ Tam có chút bực bội, nhưng nhìn vừa rồi hành động của hai người khiến Larsen nghĩ rằng hai người có quan hệ gì đó. Miễn cưỡng nở ra một nụ cười cùng Nam Vô Tâm uống hết chén rượu rồi bắt tay cười nói với hắn: "Chào cậu, Ayatte, rất vui được làm quen!" Thấy đối phương bóp có chút mạnh Nam Vô Tâm cũng không chịu thua kém, gia tăng thêm lực ở tay bóp mạnh tay hắn, đến lúc mặt hai người có chút căng lên thì mới thả tay nhau ra nhìn nhau cười nói: "Rất mạnh!" "Không tệ!" Thấy hai người Nam Vô Tâm và Larsen Đệ Tam không xảy ra tranh chấp mâu thuẫn gì làm cho đứng xem bên cạnh Ata có chút thất vọng lắc đầu nói: "Ta còn tưởng được xem đánh nhau tranh dành tình nhân đâu!" Cách xa chỗ mấy người, D'Erwin nhìn thấy bạn mình một mặt không vui trở về cũng thở dài một hơi rồi an ủi hắn: "Được rồi, không có gì phải buồn, uống đi, nữ nhân trên đời này còn rất nhiều!" Larsen Đệ Tam gật đầu, nghe những lời an ủi của D'Erwin làm cho tâm tình của hắn tốt lên đôi chút! "Cảm ơn cậu, Ayatte!" Larsen Đệ Tam đi rồi Mạn Thiên mới đến bên Nam Vô Tâm nói nhẹ vào tai hắn. Nam Vô Tâm mỉm cười gật đầu: "Không có gì, nếu cô không muốn uống cùng với cậu ta thì cứ từ chối là được!" "Không, ta nhớ ra cậu ta nhiều lần trước đây đã tiếp cận ta, mặc dù không biết cậu ta như thế nào nhưng ta cũng không muốn hắn như vậy nữa.." Nói đến đó Mạn Thiên dừng lại rồi có chút ngượng ngùng nói tiếp: "Và ta cũng xin lỗi vì đã lấy cậu làm..." Nam Vô Tâm biết Mạn Thiên nói đến cái gì: "Làm bình phong đúng không, không sao đâu, ta ngược lại còn rất sẵn lòng làm điều đó!" ... Sau vài ngày lơ lửng trên không trung, phi thuyền của Học Viện Ma Pháp Carano chở học viên đã đến vị trí Đấu Trường Vinh Quang không xa, hiện tại phi thuyền đang không bay trên đất liền nữa mà trên một vùng biển rộng lớn và sâu thẳm. Những ngày qua trên thuyền Nam Vô Tâm sinh hoạt vô cùng nhàn nhã, nói chuyện làm quen với các học viên khác, thỉnh thoảng trêu chọc cô nàng Mạn Thiên hội trưởng, hắn thấy đối phương cũng dần dần có cảm giác với mình. Còn các cô vợ và người thân của hắn thì chủ yếu thời gian đều cắm vào trong Vô Hạn Thứ Nguyên Châu tu luyện, không thể không nói cảm giác linh khí dồi dào như vậy khiến hắn cũng muốn trầm mê vào nó, nhưng rất tiếc hắn không thể hấp thu linh khí mà lên cấp được. Lúc này khoảng cách của Phi thuyền đối với khu vực quần đảo tổ chức Đấu Trường Vinh Quang đã không còn xa, đứng trên phi thuyền có thể lờ mờ nhìn thấy một lớp kết giới rộng lớn bao trùm một khu vực. Bây giờ 15 học viên xuất sắc của Học viện đã tập hợp và xuất hiện tại khu vực trung tâm của phi thuyền, trên người họ đều mặc bộ trang phục đồng nhất, đó là bộ đồng phục Vinh Quang của Carano, nam thì là quần còn nữ là váy dài, nhìn tổng thể đều khiến họ trông vô cùng trang nhã và cao quý Trước mặt đám người lúc này là ba người hai nam và một nữ, không ai khác ngoài ba vị viện trưởng của học viện, với sự kiện quy mô lớn như vậy đương nhiên thân là cường giả đứng đầu Đại lục họ phải có mặt. "Các em, chúng ta hiện tại đã chuẩn bị đặt chân đến Đấu Trường Vinh Quang rồi, là viện trưởng của học viện ta mong rằng các em có thể phát huy tối đa sức mạnh của mình và mang về chiến thắng vinh quang cho học viện!" Dirak mở miệng đầy tinh thần nói, các học viên nghe vậy cũng bừng lên tinh thần chiến đấu. Phi thuyền dừng lại, ngay lập tức có ba người xuất hiện trước phi thuyền nói: "Xin mời các vị cho kiểm tra danh tính!" Mặc dù nhìn thấy phi thuyền có biểu tượng của Học Viện Ma Pháp Carano nhưng những người hộ vệ gác cổng ở đây vẫn phải làm theo quy định, người trên thuyền cũng không có gì khó chịu mà lấy ra giấy thông hành của học viện Ma Pháp Carano, ba người kia kiểm tra một hồi phát hiện không có gì bất thường mới gật đầu: "Phi thuyền của Học Viện Ma Pháp Carano đến, ra lệnh mở cửa!" Sau đó từ kết giới rộng lớn bao quanh quần đảo lập tức mở ra một lỗ hổng, nó đủ lớn để phi thuyền bay qua, sau khi vào trong lỗ hổng đó cũng đã khép lại. Đám người học viên Nam Vô Tâm lập tức chạy đến bên lan can thuyền nhìn xuống khung cảnh bên dưới, đám người lập tức trợn tròn mắt kinh ngạc trước cảnh tượng một khu thành thị đông đúc nhộn nhịn, khắp nơi đều là không khí lễ hội sôi động. Có chỗ thì biểu diễn ca múa, có chỗ thì là sàn đấu ngoài trời, có nơi thì treo đầy nhưng tấm bảng, khẩu hiệu,... Dòng người bên dưới cũng đông như kiến, khi nhìn thấy phi thuyền đi vào quần chúng bên dưới lập tức hò reo cuồng nhiệt: "Là phi thuyền của học viện Ma Pháp Carano!" "Ồ, còn kia là các học viên xuất sắc của Học Viện Carano sao, ai trông cũng thật đẹp trai xinh gái!" "Kia là, a, là các vị Đại Pháp Sư huyền thoại, tam đại viện trưởng của học viện!" "Carano, Carano, Carano..!" Nam Vô Tâm và học viên cũng vô cùng choáng ngợp trước khung cảnh sôi động và nhiệt huyết của Đấu Trường Vinh Quang lần này, không chỉ có người thi đầu mà người đến xem và cổ vũ cũng rất đông. Đám học viên ngay lập tức bị hưởng ứng bởi không khí lễ hội này, mỉm cười vẫy tay chào với người bên dưới, bất kể cả là Hoàng Tộc cao quý Larsen Đệ Tam hay lạnh lùng kiếm sĩ Ren Kyouken đều không nhịn được mà hò hét lớn. Lại nhìn đến phía trung tâm của quần đảo, đó là một khu vực đấu trường rộng lớn, nó được thiết kế hình tròn có nhiều sàn đấu lớn ở trung tâm và trên khán đài có rất nhiều chỗ ngồi cho người đến xem. Ở một góc ngoài đấu trường lúc này đang lơ lửng ở đó một phi thuyền to lớn, Nam Vô Tâm và đám người nhìn đến biểu tượng trên đó là một hình chiếc mũ chiến binh, một cây kiếm và một cây rìu, D'Erwin là người có kiến thức nhanh chóng nhận ra và nói: "Đó là phi thuyền của Học Viện Chiến Binh Kryger, xem ra họ còn đến trước chúng ta!" Phi thuyền của đám người Nam Vô Tâm nhanh chóng cũng dừng lại ở một góc khác của Đấu Trường, dây neo của phi thuyền cũng được phóng ra để cố định con thuyền trên không trung. Sau đó, con thuyền mới triệt để dừng lại và cố định vị trí của nó tại một chỗ trên không trung, rồi đột nhiên từ đâu chẳng biết xuất hiện một người nam nhân khí chất không tầm thường bay đến phi thuyền đứng trước đám người Nam Vô Tâm và tam đại viện trưởng! "Kính chào ba vị Viện Trưởng, xin lỗi vì đã chậm trễ tiếp đón các vị, ta là người hướng dẫn của Đại hội Đấu Trường Vinh Quang lần này đến đây để giới thiệu với mọi người sơ qua về Đại hội, Nó sẽ được tổ chức vào ba ngày nữa sau khi cuộc tuyển chọn tự do được kết thúc, trong thời gian này, các học viên tham gia sẽ được hoạt động tự do bên trong quần đảo cho đến lúc tập trung!" Nam Vô Tâm và đám học viên nghe vậy lập tức vui vẻ, khi nãy nhìn đến không khí lễ hội sôi động bên dưới đám người đã ngay lập tức muốn nhào xuống đó hòa mình vào bầu không khí. Không đợi người kia nói tiếp, 15 học viên đã biến mất tại chỗ và bay xuống bên dưới, thấy vậy người hướng dẫn kia cũng mỉm cười bất đắc dĩ nói: "Tuổi trẻ là như vậy năng động!" Hắn lại nhìn vào ba vị viện trưởng, thần sắc đầy cung kinh nói: "Các vị, mời đi theo ta!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]