Sau khi Nam Vô Tâm giết đám quái vật cấp 5 này số điểm của hắn cũng lên nhanh chóng, mới gần 900 khi nãy mà hiện tại đã là hơn 1500 rồi.
Lúc này hắn đang lạnh nhạt nhìn về phía tên thanh niên kia, không những thế lòng bàn tay còn hướng ra giống như đòi tiền vậy.
Thanh niên kia nghe Nam Vô Tâm nói đến hai từ 'tự giác' thì cũng hiểu cái gì tự giác rồi, hắn nhìn thẻ bài của mình mãi mới kiếm được gần 300 điểm thì tiếc nuối.
Nhưng hắn cũng vừa được chứng kiến sức mạnh của Nam Vô Tâm rồi nên phản kháng là điều vô ích, tên này tuy trên mặt buồn thiu đưa tấm thẻ bài cho Nam Vô Tâm nhưng vẫn rất quân tử không một lời oán trách trong lòng.
Hắn hiểu trong này là mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, có Nam Vô Tâm đến giết đám quái vật kia thì hắn mới có cơ hội làm lại từ con số 0, còn nếu Nam Vô Tâm không xuất hiện thì đương nhiên là hắn đã bị truyền tống ra ngoài rồi.
Nam Vô Tâm truyền hết điểm từ thẻ bài tên kia đến của mình, số điểm của hắn nhanh chóng chạm đến mốc 1800, Nam Vô Tâm gật đầu hài lòng rồi ném lại thẻ bài trả tên kia.
Làm xong tất cả hắn lao đi tiếp tục chuyến đi săn của mình, trước khi đi hắn còn hảo tâm để lại cho tên kia một lời chúc:
"Chúc bạn may mắn lần sau!"
...
Ở một nơi khác, có hai tên thanh niên đang chật vật đánh nhau với một con quái vật cấp 6, cả hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-sinh-sang-the-gioi-athanor/382476/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.