Chương trước
Chương sau
Sau khi Nam Vô Tâm ra khỏi phòng hít một ngụm khí trời, hiện tại hắn thấy tinh thần sảng khoái vô cùng, ngẫm nghĩ lại nếu từ lúc hắn được sinh ra từ kiếp trước thì bây giờ hắn đã gần 27 tuổi rồi.
Đang trong lúc suy nghĩ vu vơ thì từ phía trước một âm thanh truyền đến tai Nam Vô Tâm:
“Con rể buổi sáng tốt!” Người lên tiếng chính là Hi Trung đang từ xa bước đến.
Nam Vô Tâm nghe thế cũng quay đến cười đáp: “Cha vợ buổi sáng tốt!”
Sau đó hai người cùng nhau ngồi xuống một chiếc bàn ghế đá, Hi Trung lên tiếng:
“Con rể bây giờ có dự định gì sao?”
Nam Vô Tâm gật đầu, mục đích của hắn chính là ngao du bốn phương chứ không thể ở đây mãi được, với lại nhiệm vụ lên hạng S công hội mạo hiểm giả còn chưa xong đây, còn phải tìm cách giải lời nguyền cho Keera nữa, ...
Nam Vô Tâm cười nói: “Ngày mai con sẽ xuất phát lên đường tiếp tục hành trình, thật xin lỗi cha vợ ta không ở lại lâu được.”
Hi Trung nghe vậy cũng gật đầu, hắn hiểu người như Nam Vô Tâm mà nhốt hắn một chỗ thì sẽ là kìm hãm con đường của hắn, Hi Trung cũng gật đầu cười nói: “Không sao, con trai chí hướng bát phương là chuyện thường tình, chỉ mong con rể chăm sóc tốt cho Hi Vân là được.”
“Cha vợ yên tâm, Hi Vân đã là vợ ta, trừ khi ta chết nếu không không để ai đụng đến sợi tóc của nàng.” Nam Vô Tâm vẻ mặt kiên định đáp.
Nếu nhìn kĩ thì hiện tại khuôn mặt của Nam Vô Tâm đã thêm nhiều nét trưởng thành, ánh mắt sâu xa bên trong là sự trách nhiệm, kiên định mà không phải là vẻ non nớt của đứa trẻ 9 tuổi.
———
Sáng ngày hôm sau.
Trước cổng thành của Tinh Linh Ma tộc, bốn người một sói đang đứng bên cạnh nhau cùng nhìn về hai người trung niên.
Đó không ai khác chính là tổ đội của Nam Vô Tâm, Allard Kalila, Helen Farah, Hi Vân và Tiểu Dạ, lúc này Hi Vân nhìn về đôi nam nữ trung niên kia nói:
“Cha mẹ yên tâm con gái lớn rồi con sẽ biết tự chăm sóc mình. Sau này có dịp con sẽ thường xuyên về thăm cha mẹ.”
Nghe thế Hi Trung và Hi Linh gật đầu, họ đều biết Hi Vân con gái họ đi theo Nam Vô Tâm sẽ có tiền đồ rộng mở hơn, cũng có được hạnh phúc hơn. Hi Linh tiến đến nắm tay Hi Vân nói:
“Ừm, các con đi ra ngoài nhớ cẩn thận.”
Nam Vô Tâm cũng tiến lên nhìn hai người nói: “Cha vợ mẹ vợ, chúng ta đi đây, hai người bảo trọng!”
Hi Trung và Hi Linh gật đầu, nhìn những thân ảnh thiếu niên thiếu nữ dần dần đi xa khuất khỏi tầm mắt hai người thở dài ra một hơi, Hi Linh nói:
“Con gái chúng ta thật có phúc.”
“Ừm!”
“...”
———
Bên kia, Nam Vô Tâm và ba nữ cũng đã đi được một đoạn, mọi người cũng chỉ đi bộ thôi vì để trải nghiệm thêm cảm giác phiêu lưu. Lúc này Hi Vân đột nhiên nói:
“Chúng ta đi đâu bây giờ?”
Sau tối hôm trước cùng Nam Vô Tâm ân ái, Hi Vân hiện tại vẻ đẹp đã thêm phần thành thục, quyến rũ các bộ phận trên cơ thể cũng đã nảy nở to thêm.
Nghe thế Nam Vô Tâm nghĩ nghĩ gì đó rồi nói: “Chúng ta đến Thành Chiến Binh đi!”
“Thành Chiến Binh?” Ba nữ đồng thanh nói.
“Ừm, Thành Chiến Binh là một trong những thành có Công Hội Mạo Hiểm Giả phát triển nhất, nơi đó có rất nhiều Mạo Hiểm Giả hạng rất cao.” Nam Vô Tâm nói.
Thực ra hắn đang nhớ đến bộ đôi hai nữ tướng trong Liên Quân là Butterfly và Violet, nếu đến thành Chiến Binh thì khả năng cao sẽ gặp được họ.
Cứ như thế bốn người theo lời Nam Vô Tâm bắt đầu hành trình đi đến thành chiến binh.
Thành Chiến Binh nằm ở trung tâm Vương Quốc Romain, từ lãnh địa của Tinh Linh Ma tộc thì Thành Chiến Binh nằm ở hướng Đông Nam. Khoảng cách từ đây đến Thành Chiến Binh xa hơn đến Thành Mạch Lâm rất nhiều, do vậy Nam Vô Tâm và các nữ ước chừng phải đi hơn một ngày mới đến nơi.
———
Thành Chiến Binh, Công Hội Mạo Hiểm Giả.
Trong sảnh đang có một chiếc bàn với hai thiếu ngồi chung với nhau, một thiếu nữ thì dung mạo vô cùng xinh đẹp với mái tóc ngắn đến cổ màu đen, trên người mặc một bộ quần áo bó sát gọn gàng, in lên cơ thể là từng nét lồi lõm đúng chỗ, bên hông thiếu nữ có đeo hai khẩu súng ngắn.
Bên cạnh thiếu nữ cũng xinh đẹp không kém chút nào, thiếu nữ có gương mặt xinh xắn với mái tóc màu vàng đậm dài và được buộc xuống gọn gàng, cả người mặc một bộ áo liền với quần, bên ngoài đeo một chiếc áo choàng ngắn ngang lưng, đằng sau có đeo thêm một thanh kiếm rất dài.
Cả hai thiếu nữ đều vô cùng xinh đẹp, xung quanh ai ai cũng nhìn hai thiếu nữ này với ánh mắt thèm thuồng, ao ước nhưng không ai dám tiến lên bắt chuyện với hai thiếu nữ này. Bởi vì huy hiệu đeo trên người cho thấy đây chính là Mạo Hiểm Giả hạng A của cả hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ này không ai khác chính là Violet - Tay Súng Siêu Phàm và Butterfly - Siêu Cấp Sát Thủ. Ở trong Công Hội Mạo Hiểm giả thì danh tiếng và thành tích của hai người thì khỏi phải bàn, là hai trong những thành viên xuất sắc nhất của Công Hội.
Nhưng hiện tại trên mặt cả hai người đang hiện lên vẻ không vui, lúc này Butterfly lên tiếng: "Chưa tìm được người đủ yêu cầu sao?"
Nghe thế Violet đang lấy tay chống cằm chán nản đáp: "Ừm, Mạo Hiểm Giả hạng B trở lên ở đây quá ít, nếu có cũng không ai dám tham gia nhiệm vụ lần này."
"Chỉ còn hai ngày nữa là bọn chúng xuất hiện rồi, nếu chỉ riêng chúng ta thì không đủ sức mất." Butterfly cũng nhìn xuống tờ giấy nhiệm vụ trên bàn nói."
Đột nhiên lúc này Violet nhớ ra gì đó lên tiếng: "Butterfly cậu nhớ không, gần đây có tổ đội nào đó mới đăng kí Mạo Hiểm Giả chưa đến ba tháng mà đã lên được hạng B đó, tớ nghe nói họ chỉ cần điểm xếp hạng còn nhiệm vụ nào họ cũng làm."
Butterfly lúc lại trong kí ức của mình về một bức vẽ của một thiếu niên mái tóc màu trắng và đôi tai trên đầu, nhưng sau đó nàng lại lắc đầu đáp: "Tớ có nghe đến nhưng tổ đội đó là ở Mạch Lâm thành, cách thành Chiến Binh rất xa, hai ngày chúng ta không đến kịp."
"Cậu biết họ là ai sao?" Violet hiểu kì hỏi.
Butterfly nhớ lại một lúc rồi nói: "Tớ không rõ nữa nhưng trong đó có một người khá ấn tượng."
"Tên là gì, nam hay nữ thế?" Violet hỏi tiếp.
Butterfly lập tức nói: "Là nam, tên là Nam Vô Tâm!"
"Họ Nam sao, trong vương quốc Romain không có Nam gia tộc, nghe khá lạ." Violet nói.
———
Quay trở lại với Nam Vô Tâm, hắn vẫn đang cùng ba mỹ nữ đi trên đường vừa đi vừa săn giết quái vật mà không hề biết có hai mỹ nữ khác đang bàn tán về mình.
Một ngày sau, Nam Vô Tâm và ba nữ đã nhìn từ xa xa thấy một mặt tường thành cao chót vót, từ bên ngoài nhìn vào tường thành nhìn trông kiên cố không gì sánh nổi, trải dài về hai phía, cách mỗi đoạn lại có những người binh sĩ canh gác nhìn nhưng binh sĩ này Nam Vô Tâm cảm nhận được chủ yếu và Vàng Kim cấp và Bạch Kim cấp.
Đi đến gần, nhìn cổng thành rộng lớn bên trên còn có một bảng hiệu to lớn trên đó ghi ba chữ: 'THÀNH CHIẾN BINH' Nam Vô Tâm thở ra một hơi rồi nói: "Đến rồi!"
Sau đó Tiểu Dạ cũng hợp thể với Nam Vô Tâm, đôi tai sói lại mọc lên, bốn người nộp phí qua cổng rồi tiếp tục vào thành. Đập vào mắt Nam Vô Tâm và ba nữ vẫn là khung cảnh phố xá tấp nập, người mua kẻ bán, từng kiến trúc nhà gỗ, đá hay bê tông mọc lên làm cho quang cảnh bên trong thành càng thêm phồn hoa, náo nhiệt.
Khác với các thành khác, ở thành Chiến Binh trên đường phố Nam Vô Tâm và ba nữ chẳng khó có thể tìm ra những Mạo Hiểm Giả khác nhau, những người đi trên đường cũng chẳng thiếu những Kim Cương thậm chí Tinh Anh cấp cường giả, điều đó cho thấy không phải tự nhiên mà thành này được gọi là Thành Chiến Binh.
Đi trên đường Nam Vô Tâm và ba nữ cũng rất được nhiều người chú ý, cũng không ít người có thể nhận ra hắn khi mà trong khoảng thời gian hai tháng ở thành Mạch Lâm ngày qua ngày làm nhiệm vụ với độ khó cao thì không ít thám tử hay những người khác ghi chép lại thông tin và khuôn mặt hắn.
Mặc kệ những lời bàn tán ngoài tai, Nam Vô Tâm tìm tùy ý một người hỏi đường rồi nhanh chóng tiến đến Công Hội Mạo Hiểm Giả, khi Nam Vô Tâm đến nơi, khác với ở Mạch Lâm hay Bạch Xích thành, Công Hội Mạo Hiểm Giả ở thành Chiến Binh rất lớn, bên trong có cả quán rượu và ăn uống, quầy tiếp tân thì có nhiều nhân viên hơn, và ở đâu đâu cũng thấy khí tức của cường giả!
Chưa hết, Nam Vô Tâm và ba nữ còn nhìn thấy xa xa bên trong Công Hội còn có một trường thi đấu rộng lớn và nhiều sân luyện tập khác nhau. Nhưng chưa cần quan tâm đến những thứ khác vội, Nam Vô Tâm và ba nữ kiếm một cái bàn ngồi xuống và nghỉ ngơi sau chuyến hành trình dài.
Nhiều người bên trong khi nhìn thấy ba nữ với dung mạo vô cùng xinh đẹp thì chú ý đến, định tiến sang bắt chuyện nhưng lại quay sang nhìn Nam Vô Tâm rồi lại nhìn một tờ giấy trên bảng nhiệm vụ thì giật mình, vội tránh xa.
Nam Vô Tâm đương nhiên cũng biết, hắn quay sang nhìn một tờ nhiệm vụ trên bảng rồi mặt xám xịt lại tức giận nói: "Mạng ta chỉ đáng giá 1200 vàng thôi sao?"
Chỉ thấy tờ nhiệm vụ đó có ghi rằng ai nhận nhiệm vụ giết đối tượng trên ảnh sẽ nhận được 1200 vàng, trên ảnh đó chính là một thiếu niên tóc trắng với hai chiếc tai trên đầu, và người ra nhiệm vụ thì dấu tên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.