Chương trước
Chương sau
Ngay tại lúc tam nữ ríu rít ngay cạnh bên mình, Nam Vô Tâm vẫn chưa hề quên nhiệm vụ chưa hoàn thành của mình, hắn quay đầu nhìn sang phương hướng của Richter, cũng đồng thời là lúc Richter cùng Mạn Ân cũng đang nhìn về phía này.

Ba người ăn ý nhìn nhau gật đầu cười một cái, Richter cùng Mạn Ân sau đó chủ động cùng tiến về vị trí của Nam Vô Tâm, Mạn Thiên thấy phụ thân của mình tiến về phía người yêu như thế, trong lòng chợt trở nên lo lắng, mặc dù biểu hiện của Nam Vô Tâm quả thực không thể chê vào đâu, nhưng nhỡ như lão cha quái đản của nàng lại không hài lòng ở điểm nào thì sao.

Nếu để Mạn Ân biết suy nghĩ của con gái mình chắc chắn sẽ hộc máu lăn quay ra đất, đứa con gái mà hắn tốn bao nhiêu năm nuôi nấng vậy mà lại suy nghĩ như thế về cha của mình, không vui một chút nào.

Nhưng cũng không giống như trong tưởng tượng của nàng như thế, khung cảnh diễn ra tốt đẹp so với nàng tưởng tượng còn nhiều lắm.

Chỉ thấy Richter cùng Mạn Ân hai tên già tiến đến trước mặt Nam Vô Tâm, bộ mặt trung niên khí khái đường hoàng nở ra một nụ cười tán dương nhìn hắn nói: "Bách Hoa gia chủ đúng là kì tài ngàn năm có một, ta sống qua từng đó năm nhưng chưa thấy thiên tài xuất sắc như ngươi, chắc chắn sau này tiền đồ rộng mở vô cùng!" Richter cảm thán chân thành nói, Mạn Ân cũng là như thế, hắn lúc này cười đến nỗi không thể ngậm miệng lại, thử hỏi tự nhiên có một thằng con rể vừa trẻ tuổi soái khí, thiên phú lại siêu phàm, mang trên mình bối cách hiển hách như thế từ trên trời rơi xuống, sao mà hắn có thể không vui được cơ chứ.

Thậm chí Mạn Ân lúc này còn hơi hối hận, nếu biết trước Nam Vô Tâm thằng con rể này xuất sắc như thế, hắn đã không cần chờ đến Sephera đến ra oai mà đã tự thân đi đến thành Tường Vi để nhận mặt thằng con rể này từ sớm.

Nhìn lão cha Mạn Ân dùng ánh mắt như nhìn mỹ nữ đồng dạng nhìn vào Nam Vô Tâm, Mạn Thiên mới thở phào một hơi.

Mà Nam Vô Tâm ở một bên khác thì đang khiêm tốn đáp lại lời của Richter: "Tiền bối quá lời, tiểu tử chút tài cán này làm sao có thể so được với ngài cơ chứ, so với những chiến tích đánh giết quỷ nhân dị tộc bảo vệ bình yên cho đại lục của tiền bối, ta nào dám xưng cái gì tài!"

Nghe Nam Vô Tâm thổi qua một lượt như thế, Richter lỗ mũi cũng hơi phồng to ra, gương mặt nhanh chóng trở lại nghiêm chỉnh, hắn lắc đầu nói: "Không cần khiêm tốn như thế, ta biết trước đây ngươi cũng từng lập công chém giết không thiếu dị tộc tại khe nứt hỗn mang, thành tích như vậy quả thực khiến ta cũng phải kính phúc mấy phần!"

"Ha ha, tiền bối khách khí!"

"Ha ha.."

Hai người câu qua câu lại thổi nhau như thế, dần dần, bầu không khí lâm vào quỷ dị trầm mặc, Nam Vô Tâm cùng với Richter đều không nghĩ ra mình nói điều gì tiếp theo, mặc dù cả hai đều đã có ý nghĩ trong đầu của mình.

Đối với Nam Vô Tâm, hắn đương nhiên là muốn để vị tiền bối đáng kính này trở thành quản gia cho gia tộc của hắn, nhưng mở miệng thẳng thừng nói: Mời tiền bối ngươi làm quản gia cho ta! Như vậy Nam Vô Tâm nghĩ Richter đương nhiên sẽ giận đùng đùng mà bỏ đi.

Richter suy nghĩ cũng không khác Nam Vô Tâm là mấy, hắn thực sự có ý nghĩ sẽ trở thành người phò tá cho Nam Vô Tâm hiện tại, tiềm năng của thiếu niên này là vô cùng lớn.

Nhưng mặt mũi của một vị Chiến Tướng cường giả như hắn cũng không hề nhỏ nha, Richter chắc chắn sẽ không thể mở miệng ra mà nói thẳng là mình muốn làm thuộc hạ của Nam Vô Tâm, làm như thế chẳng khác nào tự hạ thấp đi bản thân mình.

Linh cơ chợt lóe lên, Richter đột nhiên đổi giọng với Nam Vô Tâm nói: "Bách Hoa gia chủ, ta thấy ngươi đằng sau còn có một gia tộc phải quản lý, mà người như ngươi ta biết chỉ có ở bên ngoài không gò bó thì mới có thể phát triển được, nếu Bách Hoa gia chủ ngươi tâm không yên về gia tộc của mình, không khéo còn có thể làm chậm bước tiền của chính mình, không biết gia chủ cảm thấy ta nói có đúng không?"

Nam Vô Tâm nghe thế, hắn cũng không phải là người ngu, hắn đương nhiên là biết Richter đang xuống nước với mình, đến nước này Nam Vô Tâm cũng không giấu diếm ý định của mình nữa, làm ra bộ mặt sầu não than nhẹ nói:

"Ài, Richter hiệp sĩ người không hổ là người sống qua bao nhiêu năm tháng, ánh mắt quả là chuẩn xác không thể tả nổi, quả thực giống như ngươi nói ta chỉ có thể từ trong chiến đấu chém giết mà không ngừng mạnh mẽ, vì thế mà việc quản lý một gia tộc phía sau làm chậm bước tiến của ta quá nhiều, giá như..." Nói đến đây, Nam Vô Tâm ánh mắt vờ như lén liếc sang nhìn Richter, còn giả trang ra bộ dáng giống như là muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng là một phát thở dài đầy tiếc nuối...

Nhìn bộ dáng này của Nam Vô Tâm, đứng ở sau lưng hắn hai nữ Mạn Thiên cùng Bình Minh Dung khỏe môi không ngừng run rẩy, cắn chặt lấy hàm răng nhìn chằm chằm vào hắn.

Mẹ, ngươi cái tên này quản chuyện gia tộc, ngươi trang ra cái gì sầu não bộ dáng, còn không phải là vung chuyện cho hai người chúng ta toàn bộ quản lý, rồi ra ngoài dạo chơi tán gái?

Nếu không phải nghĩ đến Nam Vô Tâm lúc này đang có ý định gì quan trong với Richter, Mạn Thiên cũng Bình Minh Dung đã lao lên dạy dỗ hắn một trận.

Còn Richter thì lại không biết nội tình hư thực bên trong gia tộc Bách Hoa ra sao, Nam Vô Tâm nói vậy hắn cũng chỉ nghĩ là như thế, cho nên lúc này Richter càng trở nên sốt ruột.

Nam Vô Tâm được hắn nhận định là có tiềm năng vô cùng lớn, nếu hiện tại hắn vì chút chuyện gia tộc này mà cản bước tương lai, Richter tất nhiên không hề muốn điều đó.

Hắn vội tiến lại gần Nam Vô Tâm, vỗ lấy một vai của hắn, giọng điệu nói chuyện giống như hai huynh đệ đã thân thiết lâu năm:

"Bách Hoa gia chủ, giá như làm sao, người cứ nói đi, nếu Richter ta giúp được, đương nhiên sẽ không chối từ!"

Nam Vô Tâm trong bụng nở hoa, nhưng ngoài mặt thì lại tỏ ra do dự, trầm mặc một lúc rồi nói: "Richter hiệp sĩ đại nhân công việc bận rộn, sao ta có thể làm phiền người, huống chi an nguy của thành Tường Vi hay cả là Vương Quốc Romain còn đang nằm trong tay ngài đây!"

Ở một bên khác, Astrid nhanh chóng ngửi ra mùi không tầm thường, nghe Nam Vô Tâm nói thế, nàng liền cất lời nói: "Richter hiệp sĩ từ ban đầu là tự nguyện gia nhập vào chấp hành quan công hội chúng ta, vì thế mà mà ngài ấy có thể làm chủ tự do của mình, huống chi vừa rồi ta nhận được truyền tin từ chính Quốc Vương bệ hạ, từ sau lần này Hội Ám Hoàng đột kích bất ngờ, giới nghiêm bên trong Vương Quốc sẽ được tăng cường, vì thế mà mời Bách Hoa gia chủ yên tâm về vấn đề an nguy của Vương Quốc chúng ta!"

Nam Vô Tâm tại phương hướng mà mà Astrid nhìn thấy nở một nụ cười tươi với nàng, còn không quên nâng lên ngón cái, biểu tượng tặng cho nàng một like, quả thực chính là thần trợ công.

Astrid gương mặt thoáng trở nên phiếm hồng, cố tình quay đi không nhìn hắn, nhưng trong nội tâm thì lẩm bẩm: "Coi như ngươi tên này hôm nay có lương tâm, lần sau xem như thế nào báo đáp cho ta."

Richter gật đầu tán thành với lời nói của Astrid, hắn vẻ mặt có phần gấp gáp đối với Nam Vô Tâm nói: "Bách Hoa gia chủ, ngươi không cần lo lắng ta, nếu Richter lão già này có thể giúp được, tuyệt không chối từ!"

Nhận được lời khẳng định kiên quyết của Richter, Nam Vô Tâm cũng không vòng vo nhiều nữa, thần sắc trên gương mặt cũng trở nên quyết đoán, mở miệng cao giọng nói: "Được, vậy ta đây cũng không khách khí, gia tộc Bách Hoa chúng ta hiện tại đang không ngừng phát triển, nhưng thiếu nhất chính là nhân lực hay những hiền tại như Richter hiệp sĩ đây, chúng ta cần một người quản gia tọa chấn cho gia tộc, trông coi gia tộc mỗi khi gia chủ không tại, ngoài ra còn cần khả năng quản lý để xử lý các sự vụ trong gia tộc."

Nói đến đây ánh mắt của Nam Vô Tâm cùng với Richter không hẹn mà cùng giao nhau: "Vị trí quản gia này ta một mực để trống, bởi vì ta vẫn chưa tìm được nhân tuyển thích hợp, bởi vì người vừa có sức mạnh cao cường để trấn thủ, vừa có khả năng quản lý gia tộc là quá ít, vì thế mà ta muốn mời Richter hiệp sĩ tiếp nhận vị trí quản gia của gia tộc chúng ta, đảm bảo ta sẽ không để cho người thất vọng!"

Phun một tràng dài khô cả nước miếng, Nam Vô Tâm ánh mắt khóa chặt vào vị trí của Richter, trong lòng cũng cực kì hồi hộp, hắn không chắn chắn vị này danh tiếng vũ bão Hiệp Sĩ Diệt Quỷ có đồng ý với đề nghị của mình hay không, hay là hắn sẽ tức giận vì bản thân mình dám để cho hắn trở thành thuộc hạ, từ đó chuyển sang thù hận chính mình.

Còn Richter, kỳ thực ngay tại lúc mà hắn quyết định ở lại cùng với Nam Vô Tâm tại đây, hắn đã có quyết định của mình, bây giờ Nam Vô Tâm trực tiếp ra lời mời như thế, vô cùng hợp ý với hắn.

"Ta, Richter đồng ý trở thành quản gia của gia tộc Bách Hoa, nguyện giúp gia chủ đại nhân một phần sức mọn giữ gìn bình yên và phồn vinh của gia tộc!" Trước sự kinh ngạc của đám người tại đây, Richter đột ngột quỳ một gối trước mặt Nam Vô Tâm, âm thanh mang theo uy nghiêm.

Thấy thế, Nam Vô Tâm thở ra một hơi vui sướng, thông báo của hệ thống cũng cùng lúc vang lên bên tai hắn, nhưng Nam Vô Tâm chưa để ý vội, hắn tiến lên đỡ lấy người của Richter đứng dậy, cười nói: "Tốt, chào mừng Richter hiệp sĩ trở thành thành viên của gia tộc Bách Hoa, ta chắc chắn đây sẽ là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời ngươi!"

Đứng xung quanh đám người thấy cảnh này không tự chủ mà hít một ngụm khí lạnh, không ngờ được Richter vậy mà đưa ra quyết định kinh người như thế, nhưng ở đây không ai có dị nghị gì với hành động của hắn.

Họ đương nhiên hiểu tiềm lực to lớn của Nam Vô Tâm trong tương lai, vì thế mà một cường giả như Richter đồng ý quy thuận với hắn cũng không phải là chuyện động trời gì.

Astrid đứng một bên thấy cảnh này cũng vui mừng cho Nam Vô Tâm không thôi, Mạn Thiên, Bình Minh Dung cùng Hoa Tư Vũ ba nữ thì tự hào gần chết, người yêu của các nàng vẫn luôn xuất sắc như thế.

Mạn Ân đứng một bên thì đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó, dường như hắn cũng chuẩn bị làm ra quyết định trọng đại gì đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.