Căn hộ 502.
“Vụ án Kiều An Nhiên của sở cảnh sát mấy cậu vẫn chưa phá được à?”
Minh Trí ngồi trên ghế sofa, lắc lư ly rượu vang đỏ hỏi Thanh Quý – người đàn ông đang miệt mài với công việc trên máy tính. Ngài Đại tá đáp:
“Những người có liên quan thì đều xử lý rồi. Chỉ có kẻ phiền phức trực tiếp ra tay là không thể nào điều tra ra thôi.”
“Vậy thì tìm kẻ thế mạng đi.”
“Kẻ thế mạng?”
Thanh Quý kinh ngạc, đứng hình mất vài giây, Minh Trí liền giải thích:
“Cậu nghĩ rằng sát thủ đứng top 2 của tổ chức Tử Thần có thể để chúng ta truy lùng được hắn không?”
“Cậu khi nào lại trở nên hèn nhát đến như vậy? Tôi nhớ trước kia đứa mạnh miệng bảo muốn xử lý những kẻ phạm tội nhất là cậu mà?”
“Cậu cũng phải nhìn xem tình hình hiện tại tôi là ai? Cảnh sát hay là ông trùm Mafia?”
“Cậu chỉ là nằm vùng thôi, Nguyễn Minh Trí à!”
Anh nghe vị Đại tá nào đó nói vậy thì liền bỏ ly rượu vang xuống bàn rồi cười phá lên như một kẻ đ.i.ê.n:
“Nằm vùng? Cậu nói ra lời đó mà không thấy buồn cười sao?”
Thanh Quý trầm mặc, không dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa. Minh Trí sẵn trong người có men liền tiến đến chất vấn:
“Tôi vì nhiệm vụ mà chấp nhận bản thân đã c.h.ế.t trong mắt tất cả mọi người.”
“Tôi vì nhiệm vụ mà nằm vùng ở tổ chức xã hội đen hơn chục năm rồi kết quả nhận lại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-tri-trieu/3514154/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.