Con Vân nghe thấy tiếng quát từ phía sau, bàn tay giơ lên liền khựng lại. Nó quay mặt ra đằng sau, hình ảnh Ông Sơn đang từng bước lại gần phía nó. Ông Sơn liếc mắt nhìn một lượt, nghiêm nghi nói:
" Có chuyện gì?"
Con Vân nhìn Ông Sơn lúng túng:
" Không, không có gì ạ."
" Tại sao lại gay gổ đánh nhau? Bố nhớ là chưa bao giờ bố dạy con cách dùng vũ lực để giải quyết vấn đề."
Nhận thấy sự nghiêm nghị của Ông Sơn, con Vân lúng túng:
" Không có việc gì đâu ạ? Hiểu lầm thôi bố ạ."
Ông Sơn liếc con Vân một cái, ông tiến lại gần thêm chút nữa, ánh mắt ông liếc sang con Nga, rồi dừng lại chỗ cô.
Vài tia ngạc nhiên xuất hiện trong đáy mắt Ông Sơn rồi nhanh chóng biến mất. Ông quay sang hỏi cô và con Nga:
" Nếu là con Vân nhà bác gây ra chuyện thì bác thay mặt nó xin lỗi hai cháu. Về nhà, bác sẽ dạy dỗ nó sau."
Con Nga ngạc nhiên trước thái độ khiêm tốn của Ông Sơn. Nó không nghĩ rằng, một người như con Vân lại có người bố lịch sự như vậy.
" Vậy bác về dạy lại con gái bác đi ạ. Toàn đi kiếm chuyện với bạn cháu. Đấy là bạn cháu hiền, chứ phải cháu là cháu không để yên đâu."
Ông Sơn nhìn cô một cái, mỉm cười hiền từ:
" Cảm ơn hai cháu."
" Không có gì ạ."
Con Vân đứng bên cạnh ấm ức, nuốt cả cục tức vào trong lòng. Ông Sơn vẫn chăm chú, gắt gao nhìn cô. Cái ánh nhìn gắt gao ấy của Ông Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-chong/1405265/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.