Con Vân nhìn thấy thái độ của anh như vậy thì mỉm cười. Bàn tay trắng nõn không yên phận vuốt vuốt nơi ngực anh, khiến cho cả người anh khẽ nhộn nhạo.
Khoé miệng con Vân giương lên nụ cười như có như không, nó cảm nhận được anh đang từng chút rung động. Bất chợt nó buông tay ra khỏi người anh, nhẹ nhàng nói:
" Em chỉnh lại cà vạt cho anh xong rồi đó. Em về phòng làm việc đây."
" Ừ...ừ..."
Nam bối rối gật đầu, ánh mắt phức tạp nhìn hình ảnh Vân đi xa dần.
Tuyết mệt mỏi đi xuống dưới nhà cắm ấm thuốc, rồi lại lên trên phòng. Sáng nay không có tiết học, nên cô được ở nhà. Cả đêm không ngủ khiến cho tinh thần cô suy sụp thực sự.
Cô nhìn màn hình điện thoại, không hề có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào của anh. Tại sao anh lại cố chấp như vậy, chẳng lẽ anh vẫn cho rằng anh đúng, và người sai chính là cô sao.
Rõ ràng là anh làm chuyện mờ ám sau lưng cô, vậy mà lại ngang ngạnh, như là mình đúng vậy.
Con Vy thập thò ở bên ngoài một lúc, nhẹ nhàng cầm theo chai nước nhỏ đặc sánh đi xuống dưới nhà.
Nó cẩn thận nhìn xung quanh một lượt, sau khi chắc chắn không có ai, mới lén lút đổ nước trong chai vào ấm thuốc của cô, lần này, nó đổ lượng nước gấp đôi hôm qua.
Sau khi đậy lại nắp, nó mới cẩn thận đem vỏ chai nhỏ vứt dưới sâu trong túi đựng rác.
Buổi chiều, Tuyết vừa đến lớp thì con Nga đã chạy lại, nó vui vẻ nói:
" Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-chong/1405258/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.