17
" Ý con là, chồng của con ở dưới quê có một omega, còn có luôn cả đứa nhóc đang học mẫu giáo hả? "Bà Bạc gần như không thể kiềm chế cảm xúc của mình.
"Tám chín phần là như vậy." Hạ Đường Tề húp một ngụm canh, sau khi nói hết mọi chuyện, cậu đã bình tĩnh hơn nhiều: "Chỉ là con vẫn chưa có chứng cứ."
"Vậy bây giờ con nghĩ sao đây? "
Bà Bạc nhìn omega trước mặt mình, bà là người đã chứng kiến quá trình Hạ Đường Tề trưởng thành, bây giờ trong lòng bà rất loạn.
Khi còn trẻ, bà luôn muốn làm mẹ của một bé omega ngoan ngoãn, trắng trẻo, mềm mại giống vậy, nhưng cuối cùng lại sinh ra một tên chó con thô kệch. Kể từ khi gặp Hạ Đường Tề, tất cả tình thương dành cho đứa bé omega kia đều được bà chuyển hết lên người cậu.
Ngay cả khi mấy đứa nhỏ lớn lên, mối quan hệ giữa hai đứa ngày càng xa cách, như có như không, cũng không thể kết hôn rồi thành người một nhà như bà hy vọng, nhưng tình cảm của bà dành cho Hạ Đường Tề không hề giả dối, đây cũng là đứa trẻ mà bà sẽ đau lòng cho nó.
"...Con không biết nữa. "Hạ Đường Tề thực sự không biết bản thân mình đang nghĩ gì nữa.
Nói cũng lạ, từ lúc phát hiện sự việc đến giờ, ngoại trừ có hơi nực cười và buồn bực ra thì cậu cũng không quá tức giận. Cậu chỉ cảm thấy Tịch Đương Điệt đã phụ lòng tin và sự hy sinh của mình dành cho gã. Từ tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nguoi-vo-ke/3620755/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.