Ôn Cẩn mất hơn ba tiếng đồng hồ để giải thích cho Viên Chước vấn đề thiệt hơn.
So với việc khiến Viên Chước tỏa sáng, anh càng hi vọng Viên Chước có thể sống vui vẻ.
Đây là lối sống xa xỉ nhất, Từ Vân Thăng làm không được, nhưng Từ Vân Thăng có thể sử dụng năng lực và sự che chở của mình để Viên Chước có được điều đó.
Về mặt tình cảm Viên Chước có thể là một con chó ngoan, suốt ngày vây quanh anh vẫy đuôi nũng nịu. Nhưng khi bàn đến những vấn đề khác ngoài cảm xúc, Viên Chước không thích bị gò bó, Viên Chước luôn là kẻ điên thích rong ruổi bên ngoài, vĩnh viễn không bị người khác ràng buộc.
Ôn Cẩn chưa từng dung túng một người đến nhường này, Viên Chước ngay cả khóc cũng không cần, chỉ cần lộ xíu uể oải, anh sẽ lập tức lật đổ mọi kế hoạch của mình.
Anh không nỡ, không nỡ để Viên Chước vứt bỏ lòng tự trọng quý báu, không nỡ để Viên Chước xem nhẹ bản thân, càng không nỡ để Viên Chước vì anhmà nhượng bộ bất kỳ điều gì.
Anh ôm cổ Viên Chước, dùng thủ đoạn thô sơ nhất để lôi Viên Chước đắm mình vào làn sóng tình yêu ngọt ngào lại mãnh liệt, bọn họ ôm hôn, những chỗ da thịt chạm nhau không thể tách rời, anh cưỡi trên lưng Viên Chước, dùng sức ôm, vò rối tóc người yêu, bù đắp cho sự mê đắm hỗn loạn đáng lẽ phải diễn ra trong phòng tắm tại trường bắn.
Trái tim như hòn đá của Từ Vân Thăng, cuối cùng cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nguoi-dep-va-cho-hoang/3559564/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.