Viên Chước có thể cảm nhận được ý thức của mình đang trôi tuột đi.
Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, không hiểu tại sao Quan Việt lại tông cửa bỏ chạy, cũng không biết từ lúc nào mà Ôn Cẩn ở lầu trên đã đến bên cạnh hắn.
Hắn chỉ cảm thấy cơ thể của mình đang bốc cháy dữ dội, luồng nhiệt không thể thoát ra như đang cuốn lấy nội tạng của hắn, pheromone tỏa ra chiếm lấy, bóp nghẹt bầu không khí vô vị, như muốn tìm kiếm thứ gì đó có thể giúp hắn giải tỏa.
Một Omega hạng ba như Quan Việt hoàn toàn có thể dựa vào pheromone của mình dẫn dụ người khác phát tình, Alpha càng trẻ càng dễ bị dẫn dắt, một đứa trẻ trung thực như Viên Chước từ sau khi phân hóa xong vẫn tuân theo nguyên tắc không làm chuyện bậy bạ thì lại càng dễ bị dục vọng làm cho phát điên.
“Ôn ca… Ôn ca, anh… chạy ——”
Hắn kẹp chặt cánh tay, móng tay được cắt tỉa bấm sâu vào da, cào ra một đường máu rõ ràng, đầu nóng như lửa đốt, những đường gân xanh dữ tợn chạy dọc theo bắp tay, tựa như những con rồng có sừng đang vùng vẫy thoát khỏi xiềng xích.
Hắn xin thề là hắn chỉ muốn đi lấy thuốc ức chế, hắn không dám đụng vào Ôn Cẩn, hắn không xác định được Ôn Cẩn đang nghĩ gì, càng không đảm bảo dưới tình huống đang trong trạng thái cực đoan như thế này thì hắn có thể làm Ôn Cẩn bị thương hay không.
Ôn Cẩn là một người tốt như thế, chuyện lên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nguoi-dep-va-cho-hoang/3429924/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.